Từ Hoài Tấn muốn chạy theo sự vô hạn của thời gian, không dễ đâu nhé, coi chừng thời gian nuốt chửng sự hữu hạn của bạn, dầu bạn di động với vận tốc ánh sáng, bạn vẫn nằm trong thời gian. Xin trích 2 bài thơ trong tập:
TRONG QUÁN RƯỢU
Ly thủy tinh trong vắt như nỗi buồn không soi đáy
Khuôn mặt em hình quả mãng cầu gai
Ta nhảy múa với niềm vui cô độc
Một kẻ lạ đi qua
Lời nguyền rủa
Như thanh kiếm chém vào mặt
Một cô nàng đi qua
Tiếng cười vỡ
Ly thủy tinh ném xuống mặt đường
Ngày đi qua
Thì thầm điệu ru tội lỗi
Đôi tình nhân hôn nhau cuối hẻm
TÌNH YÊU MỚI
Buổi sáng hót tiếng chim
Đôi mắt mặt trăng
Tên thi sỹ dở hơi
Ở ngoài cõi hư không chấn động
Người đàn bà không biết tuổi thanh xuân
Ẩn mình sau cuộc sinh tử
Nàng có đôi mắt của sự chân thật
Đôi môi của hòa dịu
Và tiếng nói của cái đẹp
Nàng có cả tấm lòng lớn như thiên nhiên
Trái tim không ngăn nổi dòng máu hồng tuôn trào mặt đất
Tình yêu ta
Thừa thải
Như những câu thơ của tên thi sỹ dở hơi
http://my.opera.com/hoadongphuong/blog
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét