Bài 1.
KHÔNG LÀM THƠ THÌ CÓ PHẢI LÀ KHÔNG THƠ
Chắc chắn là không phải
Tất cả mọi người khi được sinh ra đã có sẵn chất thơ trong người
Được nghe thơ từ tiếng Mẹ ru hời bằng bài hát ru từ bao đời
Hay những bài ca dao được truyền tụng từ ngàn năm trước
Vì thế dù các bạn không làm thơ thì đương nhiên là thi sĩ rồi
Tôi (hoặc quý vị khác có lòng) chỉ giúp viết ra chữ cho dễ đọc và truyền dẫn tới người khác
Đó gọi là Thơ Không Thơ vậy
Bài 2.
CHÚNG TA LÀ THI SĨ
Thi sĩ là người làm thơ
Ta không làm thơ vẫn được gọi là thì sĩ
Vì thi sĩ không ai phong tặng cả
Nó không phải là vį trí chức vụ gì
Càng không thể hái ra tiền
Dân tình còn cho rằng thi sĩ là kẻ chết đói
Nhưng ai cũng thích làm thì sĩ
Và thích được gọi là thi sĩ
Các bậc Cõi Trên như Đức Phật, Chúa Giê Su hay Thánh Ala … đều là những Thi sĩ vĩ đại
Vậy chúng ta nên là thi sĩ
Thơ hay Không Thơ thật ra điều này không thể khác được
Bài 3
BÌNH THƯỜNG
Gần cuối năm thường trời trở lạnh về sáng
Đó là điều bình thường khi sống ở Sài Gòn
Nhưng là bất thường đối với thời tiết trong năm
Trời lạnh thì mặc áo ấm là chuyện bình thường khi ra đường
Nhưng là bất thường đối với Sài Gòn quanh năm nhiệt độ khó xuống dưới 20 độ
Như vậy bình thường là gì?
Ngài Lão Tử viết trong Đạo Đức Kinh: “Đạo khả đạo, phi thường đạo. Danh khả danh, phi thường danh.”
(Dịch: Đạo mà nói ra được thì không còn là đạo bình thường nữa. Tên mà đặt ra được thì không còn là tên bình thường nữa.)
Như tôi yêu nàng, đó là chuyện bình thường giữa hai người khác giới có giao cảm với nhau
Nhưng nàng cũng nói rằng tôi không nên nói (hoặc khoe) cho thiên hạ biết, đó là điều không bình thường
Vậy nên
Tôi về học lại Đạo Đức Kinh
Bài 4
CUỐI NĂM
Ta có hai lần cuối năm trong một năm
Như bây giờ là cuối năm dương lịch
Còn mấy ngày nữa thôi
Lại chúc mừng năm mới
Sau đó rồi lại cuối năm âm lịch
Và lại chúc mừng năm mới
Cũng như thói quen ngày thường
Sáng cà phê chiều vài ve
Tốt xấu lẫn lộn đan xen
Cuộc sống mà
Cũng không có gì lạ
Ở nghĩa trang vẫn yên tĩnh
Trần gian có người đến rồi đi
Cười rồi khóc
Ở ngoài đường xe vẫn chạy
(Một người vô công rồi nghề thắc mắc: không biết họ đi đâu mà cứ chạy ngoài đường suốt ngày
Làm sao biết được
Mỗi người đã được phân công nhiệm vụ rồi, vẫn phải lao đi)
Cuối năm rồi cuối năm
Ta có những việc phải làm
Và mọi người cũng thế
“Cuộc sống có thể không phải là bữa tiệc mà chúng ta mong muốn, nhưng khi đã ở đây rồi, chúng ta nên khiêu vũ.” (Không biết của ai)
Bài 5
NGÀY ĐẦU
Ngày đầu tiên của năm
Tờ lịch cuối của năm cũ vừa rớt xuống
Tôi thức chờ giây phút đầu của ngày mới
Tôi muốn có cảm giác khi nhìn ngày thứ nhất của năm mới
Để có chút băn khoăn
Tôi sẽ làm gì
Tôi sẽ như thế nào
Thật tình cũng chẳng thay đổi được gì nhiều
Nhưng vẫn muốn là Tôi khác
Đức Đạt Lai Lạt Ma nói :
“Năm mới như một cuốn sách trắng
Cây viết trong tay bạn, đó là cơ hội để viết câu chuyện đẹp cho chính bạn “
(A New Year is like a blank book
The pen is in your hand
It is your chance to write a beautiful story for yourself )
Nếu không là Tôi khác thì cũng là những ngày tháng đẹp và có ích cho cuộc đời mình và cho người
Như tình yêu của tôi với nàng qua bao nhiêu năm cách xa vẫn nồng nàn như buổi đầu hôm ấy
Ngày thứ nhất của năm của tháng, giây phút đầu tiên của ngày những ý nghĩ bao giờ cũng đẹp về mọi điều và những ước vọng của ngày mai rực sáng
Khi tờ lịch mới của năm - ngày 1 tháng 1 vừa được lật lên
Yêu cuộc đời, bao giờ và dù thế nào vẫn đẹp
“Cái đẹp sẽ cứu rỗi thế giới” ( nhà văn Dostoyevsky)
Bài 6
THÁNG CHẠP
Tháng chạp đem đến niềm vui và nỗi buồn lẫn lộn
Sẽ qua năm cũ và chào năm mới
Mỗi người được thêm một tuổi
Trẻ thì vui người lớn thì sẽ già hơn
Ai cũng trải qua vòng giới hạn của sự tuần hoàn
Khi tháng chạp qua thì Mùa Xuân về
Điều không mong chờ vẫn đến
Điều được mong chờ rồi cũng đến
Mọi điều sẽ đến
Mỗi người sẽ đón mùa Xuân của mình
Những ngày hai mươi mấy Tết trước khi qua tháng Chạp
Hãy làm mọi thứ được sạch sẽ, tất cả rác rưởi của năm cũ tiêu hủy (rải hết tàn tro xuống dòng sông, trôi và mất)
Dọn mình chờ
Ngày Năm Mới
Cùng với Tình Yêu và Em (Tình của Chúng Ta không năm tháng)
Bài 7
CHƠI HOA
(Viết ngày 30 Tết)
Cả một rừng hoa để dạo chơi
Cả một đường hoa để đi
Mùa hoa đã đến
Chơi hoa đi bạn ơi
Thanh Xuân chỉ có một lần
Tuổi trẻ ta chỉ một thời
Hãy thưởng hoa nhìn ngắm hoa và rồi yêu hoa
Mùa Xuân đã tới
Chiều nay tôi xuống phố
Chiều 30 Tết
(Dī nhiên là tôi chỉ một mình vì tình yêu của tôi thường xa cách
Chúng tôi chưa thể gần bên nhau vì một triệu lý do không thể hiểu nổi)
Mọi người chung quanh vui và rất vui
Và tôi không thể không vui
Tết
Hoa cũng vui theo người
Mùa Xuân, hãy chơi hoa …
Bài 8
THƠ VÀ NĂM MỚI
Những ngày bước qua năm
Không làm thơ được
Vì thơ đã nằm trên bàn ăn mỗi ngày
Thơ trong ly rượu mời của bạn hữu
Thơ trong miếng mứt gừng cay của quê Huế
Thơ trong chiếc bánh chưng xanh ngon mắt
Thơ trong khúc bánh tét ở làng gởi vào
Thơ là hương hoa vật phẩm của mùa Xuân quê nhà
Đã chật hết trí nhớ
Còn chi thơ
Chữ nghĩa cũng biến mất
Nhưng tôi vẫn còn thơ
Luôn luôn thơ
Vì năm luôn luôn mới
Vì tình yêu của tôi và em : luôn luôn và mãi mãi
Vì Em là Bài Thơ của tôi
Viết hoài không hết
Mùa xuân – tranh của Pierre Auguste Cot (họa sĩ Pháp thế kỷ XIX)
Bài 9
TƯỞNG NHỚ MẪU THÂN
Hôm nay buổi sáng sớm ngày 13 tháng Giêng
Tôi đốt ba cây hương trên bàn thờ Mẹ tôi
Tưởng nhớ sáng hôm nay nhiều năm trước
8 giờ sáng Mẹ tôi qua đời ở ngoài biển Thái Bình Dương, trên một chiếc tàu của Hạm đội thứ 7 Hoa Kỳ sau khi được cha tôi bốc trực thăng từ Kontum ra biển
Không qua khỏi
Năm ấy một cái Tết vừa qua
Mẹ tôi mới bước vào năm bốn mươi bốn tuổi
Một buổi sáng nghiệt ngã
Viên đạn của chiến tranh
Đã gieo đau thương khốn khổ cho gia đình tôi cho những ngày còn lại trên cuộc đời
Tôi đã bước vào cuộc chiến tranh đó khi vừa hai mươi tuổi
Gia đình tôi cũng đã rời bỏ quê hương tìm đất sống ở vùng lửa đạn
Nhưng mẹ tôi vẫn không tránh khỏi số phận
Tôi không được thấy mặt mẹ tôi lần cuối cùng
Tôi khóc suốt đêm và ngày ở căn phòng trọ trong Thành Nội Huế
Tôi đã sống xa mẹ tôi từ thuở nhỏ
Và bây giờ tôi thực sự mất mẹ
Tôi không còn những ngày hè về bên mẹ để được tình thương của mẹ như tôi bao giờ cũng là đứa con đầu lòng của mẹ
Sáng hôm nay cũng như bao buổi sáng trong cuộc đời của tôi
Nhưng là ngày đặc biệt
Tôi nhìn di ảnh của mẹ tôi
Tôi khóc như năm xưa
Nhưng tôi sẽ khóc hoài như thế suốt cuộc đời
Nhưng không thành tiếng
Bởi nỗi mất mát vĩ đại
Mẹ tôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét