Bài 10
XA CÁCH
Nếu bạn cho sự xa cách của những người yêu nhau làm tăng thêm sự gắn bó và nồng nàn của tình yêu đôi lứa
Tôi sẽ không tin là như thế
Vì tôi mới xa nàng chưa được ba tháng
Tôi đã phát cuồng
Đêm không ngủ được
Ngày tôi cũng ngơ ngẩn như gã mất trí
Tình yêu của tôi không có dấu hiệu tăng thêm
Mà còn bị chìm đắm trong nỗi buồn của sự cô quạnh
Và nguy cơ tôi sẽ tự biến mất vì kiệt sức của nỗi mong đợi
Do vậy bằng mọi cách có thể hãy giữ nàng bên mình
Nếu không thì bạn hãy về gần bên nàng
Không bao giờ xa cách
Sẽ giữ được tình yêu vĩnh viễn
Tôi phản đối sự xa cách trong tình yêu !
Bài 11
TRỞ LẠI THƠ
Trở lại thơ
Nhưng không phải thơ trở lại
Thơ trở lại thì dễ
Nhưng trở lại thơ rất khó
Vì sao
Bạn phải tìm được sự xúc cảm thật sự khi trở lại thơ
Điều này không dễ
Ngoại trừ vận dụng phù phép của kỹ thuật
Khi đó thì bạn là tay thợ rồi
Bạn không phải là nhà thơ
Bạn khai tử thơ
Nhưng
Biết khi nào thơ trở lại
Đó là sự huyền nhiệm của cuộc sống
Đó là cuộc sống của chính bạn
Cuộc sống của bạn sẽ tạo ra thơ
Thơ chính là bạn
Vậy thì
Không có khái niệm gì về sự trở lại về bất cứ một vấn đề gì
Ngay cả thơ
Thơ chính là Thơ
Hay có thể không là Thơ
Và tôi
Là Kẻ nô lệ của Thơ
Bài 12
THÁNG BA VỀ HUẾ
Chào buổi sáng ở Huế
Vừa mới tháng ba
Còn se lạnh
Còn mùa đông
Còn được mặc áo len đi bên bờ sông Hương sương mù sớm mai rất đẹp
Nàng không còn ở đây cùng tôi
Khi tôi trở lại
Và tôi nhớ nàng
Tháng ba về Huế nhớ tuổi thơ tôi
Cậu học trò làng quê năm ấy
Cùng chiếc xe đạp của tháng năm
Ngày ngày trên con đường đá sỏi và hộp cơm nắm
Tôi nhớ mẹ tôi trong những ngày này trên con đường này với gánh cá trĩu nặng về chợ lúc ba giờ sáng
Tôi đã mơ đến một ngày
Hạnh phúc sau một đời lao khổ
Cho mẹ tôi trên đường mưu sinh
Cho tôi đang kiếm tìm những chữ
Tháng ba tôi về Huế
Đi trên những con đường mới tên đặt mới
Những khu vực mở rộng về phía Nam thành phố
Tôi thấy mình thật nhỏ nhoi
Giữa những thay đổi lớn lao của cuộc sống
Nhưng đồng thời tôi cũng thấy buồn
Nỗi buồn như xưa ấy
Bài 13
TỰ DO
Tôi thường uống cà phê sáng bên vệ đường
Đường có xe chạy không ngơi nghỉ (dĩ nhiên cũng có lúc dừng lại đâu đó, không biết được)
Đường cặp theo bờ kênh nước đục (nước vẫn chảy, theo thủy triều của sông lớn)
Đường mênh mông gió thổi tự do
Ý nghĩ cũng bay lên rất thoải mái
Và đời sống cũng bay lên rất thoáng
Vì vậy sáng nào tôi cũng ra ngồi ở đó
Một mình
Để tôi được bay lên cùng tự do
(Không có cách nào khác)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét