Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2024

HẠO NHIÊN CA : Từ bài số 1 đến bài số 5

 Bài số 1


NGÀY RẰM THÁNG BẢY 


Để tưởng nhớ song đường 



Đã qua ngày thất tịch 

Chàng Ngưu trở lại nhà 

Gặp nhau rồi ly biệt

Rồi như bóng mây qua 


Hôm nay bữa trăng tròn 

Bóng núi mờ sương ảo 

Người đã bước qua sông 

Chiếc thuyền say lảo đảo 


Ta đốt nến hương thơm 

Nỗi lòng đau quá cố

Như hơi ấm song đường 

Ngày xưa về theo gió


Mây còn trên núi cao 

Có nhớ tình châu thổ 

Trăng của tháng năm nào 

Có luyến lưu ngày nọ


Ngày ấy buổi đoàn viên 

Bóng người bao la phủ

Trăng tàn trên cao nguyên 

Một kiếp đời khuất núi 


Người đã vào giấc dài 

Trăm năm không còn dấu 

Người đã biệt trần ai

Những mùa trăng không tới 


Ta sống kẻ vô danh 

Có không rồi không có 

Thấy hoa nở trên cành 

Cuộc trần gian như ngỡ


Sáng nay cũng lại về 

Đường xưa vừa chạm ngõ 

Xa Người mấy sơn khê

Vẫn gần như hơi thở 

 

Rằm trăng là của đất trời 

Sao ta nghe rất ngậm ngùi nỗi riêng 




Bài số 2


CỬA LIẾP



Chú tôi cất nhà trên mảnh đất cuối vườn ôn mệ Ngoại 

Khí từ làng Hà Trữ chạy giặc về 

Tôi học lớp Tư của thầy Tôn Thất Chiêm Phù ở trường làng 

Chú tôi lái xe đò

Mạ tôi bán cá

(Cả làng tôi đàn bà đều đi bán cá ở chợ Đông Ba

Ở bên đầm phá không làm nghề cá thì ruộng nương dâu mà làm)

Huế mùa mưa dầm thì quá cực 

Mưa và lạnh 

Gió tạt mưa xang

Mạ tôi thức dậy ba giờ sáng gánh cá chạy trên con đường đá lởm chởm cho kịp buổi chợ mai 

Cứ mỗi ba giờ sáng, tôi mở mắt nhìn xuống nhà ngang 

Thấy mạ tôi mang tơi đội nón, vén cánh cửa liếp bước ra ngoài 

Và tôi nằm mơ màng tới sáng 

Cảnh cửa liếp đã ám ảnh tôi suốt đời 

Đi cùng tôi trên đường vạn dặm 

Cánh cửa liếp đã phủ bóng cuộc đời tôi 

Cùng bóng dáng mạ tôi những khuya trời thao thức 



Bạn sẽ hỏi tôi 

Cái gì rất to lớn mênh Mông vô bờ 

Với tôi đó là cánh cửa liếp dưới nhà ngang của căn nhà thuở ấy 

Và hình bóng của mạ tôi của những ngày đông mưa dầm lách mình qua cửa liếp 



  • một số danh xưng viết theo miền quê ở Thừa Thiên Huế : Chú : cha, Mạ : mẹ, Ôn Mệ: ông bà…




Bài số 3


MỘT DÒNG SÔNG 



Tôi thường mơ về một dòng sông 

Miệt mài bơi trong ký ức 

Tôi có một tình yêu đã gởi lại mênh mông 

Mộng của đời không thực 


Tôi thường mong một cuộc sống không buồn vui 

Bước chân ngoài thế sự 

Nhưng tôi đã đem tôi vào chốn sương mù 

Tháng năm sầu tư lự


Con đường tôi đã đi qua 

Cũng như con đường tôi hình tượng 

Là con đường không có lá và hoa 

Con đường của một người bệnh tưởng 


Có một dòng sông còn nơi ấy 

Nhưng cũng có một dòng sông đã qua đời 

Có một ngày tình yêu tìm thấy 

Nhưng cũng có một ngày tình như gió mây trôi 


Dòng sông ôi dòng sông 

Khi tôi về bao điều muốn nói 

Bờ cỏ lao xao tấm lòng như ngỡ

Ngàn năm một dạ sắc son


Tôi về bên dòng sông 

Nhiều năm đã qua hình như thế 

Nước vẫn xuôi muôn thuở về đại dương  

Bâng khuâng nỗi buồn châu thổ





Bài số 4


TÌNH YÊU TÔI BAY LỬNG LƠ GIỮA TRỜI VÀ ĐẤT NHƯ SỢI LÔNG NGỖNG 


Tôi không biết tình yêu tôi là gì 

Có vẻ như là một sợi lông ngỗng 

Nhẹ nhàng bay và bay hoài 

Không xuống đất được 

Bay và bay 

Không biết về đâu 


Như mây trời cũng thường tan rồi hợp 

Thời tiết mưa nắng hay bốn mùa 

Cũng là có và không 

Cũng là đầy, vơi hay trống rỗng 

Có vẻ như sợi lông ngỗng vẫn lửng lơ 

Tình yêu của anh chàng Forrest Gump với Jenny bằng cuộc chạy bộ ba năm ròng rã để tìm quên sau khi bị nàng từ chối, mặc cho giới hạn IQ 75  nhưng tình yêu là vô bờ không đo đếm được, là sự mãnh liệt của sự mong manh giữa sống và chết 


Tình yêu lửng lơ giữa trời và đất 

Như chiếc lông ngỗng bay và bay hoài 

Không biết về đâu 






Bài số 5

THỊ TRẤN MÙA XUÂN BẠC



Tôi sẽ không bao giờ nghĩ rằng 

Một ngày tôi đến đây 

Cách quê nhà vạn dặm 

Một ngày vào mùa hè 

Tôi cùng người bạn học cũ khi xưa đi chung chuyến bay đáp xuống phi trường lạ hoắc

Baltimore 

Cái tên chỉ thấy trên bản đồ thời trung học 

Buổi sáng có hơi lạnh của một không gian khác 

Sân ga đến của một đất nước chưa hề đặt chân 

Nhưng tôi có bạn tôi, cùng đợi bên lề 

Bà chị của tôi sẽ lại rước 


Đó là Silver Spring 

Nơi chị tôi ở 

Tôi gọi là Thị trấn Mùa Xuân Bạc

Như tóc và tên của chị 

Chị tôi goá bụa nhiều năm nhưng lại nhiều con 

Rồi cũng chỉ vài đứa còn lại 

Thật ra chị sống một mình nuôi con sau cuộc hôn nhân thứ hai không hạnh phúc 

Khi lớn tuổi chị sống nhờ vào con trai lớn từ cuộc hôn nhân thứ nhất, chị đem theo từ Việt Nam, bây giờ đã có vợ con và được làm việc trong một cơ quan của chính phủ 

Căn nhà đẹp bên cạnh công viên có cây hoa anh đào trước cửa và một bụi hoa hồng đỏ

Ngôi nhà thường đóng cửa ,rảnh tôi thường ra công viên ngồi, hoặc rủ người bạn đi vòng quanh chơi 

Chị lái xe cho tôi đi một ngày ở Vườn Hoa Hồng gần đó, vườn mênh mông làm chúng tôi bị lạc một lúc - đó là điểm du lịch đặc sản của vùng 


Tôi chỉ có một tuần ở đó 

Tình thương yêu thì đầy ắp cả một đời 

Khi tôi ngồi đây, đã ở nơi chốn quê nhà 

Năm năm như thoáng chốc 

Mà tình dài cho đến muôn sau 

Tôi gởi chị mùa Xuân vĩnh viễn 

Ở thị trấn Mùa Xuân Bạc

Như tóc và tên của chị 

Là Silver Spring 

Luôn mãi là Xuân của cuộc đời