Thứ Sáu, 2 tháng 8, 2024

THƠ GỞI X. : Từ bài 31 đến bài 35

 Bài số 31


TƯƠNG TƯ KHÚC 



Đã nhiều năm thương nhớ 

Bao mùa ly biệt 

Gặp gỡ rồi chia tay 

Đã má tựa vai kề 

Rồi bồi hồi cô đơn tặng lẽ

Trăng trên non cao có khi mờ khi tỏ

Nước dưới sông còn khi lớn khi ròng 

Tình chúng ta hợp rồi lại tan 

Dòng đời theo số phận 

Em yêu, cuộc sống là vòng lẩn quẩn 

Ta có vượt thoát được hay không 

Vì tình yêu là cái đẹp muôn đời 

Cái đẹp cứu chuộc tất cả 

Khi ta được sống với tình yêu 

Buồn vui không đáng kể 

Hay xa và gần 

Chỉ là khoảng cách ước lệ 

Vì tình ta đã vượt qua thời gian 

Không còn là những giây phút 

Ngày tháng năm là của con người 

Ta cùng với thiên nhiên 

Vĩnh viễn một tình yêu bất diệt 


Một khúc tương tư chiều xẩm tối 

Lòng như đã nhẹ cùng mây bay 

Lời yêu em cùng với trái đất quay 

Tương tư chiều tương tư say




Bài số 32


LẺ BÓNG 



Ai có lần bước đi trên đường đời 

Một mình một bóng 

Nhưng không cô đơn 

Bởi đã có một tình yêu làm bạn 

Bởi một mình là niềm sung sướng tuyệt vời nhất 

Khi được tự do suy nghĩ về một người yêu dấu

Một người không quên 

Ông nhạc sĩ Anh Bằng viết: “người ơi khi cố quên là khi lòng nhớ thêm” (lời bản nhạc Sầu lẻ bóng) là đã có lúc quên rồi 

Tôi thì không quên 

Nên không bao giờ sầu lẻ bóng 

Nàng vẫn luôn cùng tôi trên vạn nẻo đời 

Vì ngọn lửa tình yêu của chúng tôi không bao giờ tắt 



Khi bước đi giữa cuộc đời này 

Bạn đừng nghĩ là mình lẻ bóng 

Bạn là người hạnh phúc vì làm người được yêu thương (và đôi khi cãi nhau) với một người 

Được nhớ nhung, yêu dấu về niềm hạnh phúc đó 

Vì vậy lẻ bóng không là sự cô đơn 

Mà đó là hình thái của một người hạnh phúc 

“Hạnh phúc không phải là ở nơi nào xa xôi, mà là ở ngay trong chính tâm hồn chúng ta.”



Bài số 33


SÔNG DÀI 



Một ngày mùa hạ đi trên dòng sông xưa 

Những bến bờ hẹn hò đã vắng 

Người đi qua rồi tưởng như rất lâu 

Như một đời là không nghĩa lý gì, thầm lặng 


Người cho ta năm tháng rồi lấy đi 

Người cho ta niềm vui rồi thoáng chốc 

Người cho ta một lần rồi chia ly 

Nỗi buồn không hẹn trước 


Sông dài như niềm nhớ mong 

Có ai biết khi nào người trở lại 

Yêu thương lên mấy lần yêu thương 

Nỗi hoài như ngày xa ngái 


Người về, biết chắc người có về 

Ta đem mộng ra phơi ngoài nắng 

Mộng úa tàn màu khô héo 

Hò hẹn chi lời nói u mê 


Sông dài nhấp nhô sóng 

Sóng trong lòng sông sóng giữa lòng ta 

Sông dài không mong về bến

Như tình ta nỗi nhớ đã bao la 




Bài số 34


BIẾN CỐ 


Tháng 6, mưa vẫn rải rác, như chưa muốn bước vào mùa 

Người cũng không còn đi trên đường 

Những khu rừng những nơi chốn, thį thành trở lại lặng im, như vốn vậy 

Chỉ còn ngọn gió rít qua khoảng không 

Như lời kêu gọi của thần linh 

Trong niềm im lặng kinh hoàng 


Ai cũng biết tận cùng của mỗi cuộc đời là cái chết 

Nhưng có cái chết không phải là tận cùng của cuộc đời 

Mà đó là khởi đầu của sự bất tử 

Chiến tranh rồi cũng thành tro tàn 

Bạo lực rồi cũng thành quá vãng và quên lãng 

Cái ác sẽ bị nguyền rủa 

Cái ác cũng chỉ để chứng minh điều thiện là có thật

Chân lý luôn là vẻ đẹp được tôn thờ 

Như Con Người được viết hoa 

Trong suốt chiều dài của lịch sử nhân loại 


Biến cố đã xảy ra 

Đã đi qua 

Một ngày đầu tháng sáu 

Nhưng ở rừng núi non xa, ở đâu đó trên mặt đất và cả trần gian bỗng hiu quạnh này 

Loài chim vẫn hót 

Bài ca thiên cổ 

Bài hát của sự Vĩnh Cửu 

Về Một Người  




Bài số 35


BÓNG TỐI VÀ ÁNH SÁNG 



Từ buổi đầu của trần gian

Thiên Chúa đã tách ánh sàng ra khỏi bóng tối 

Ngài đã tạo ra ngày và đêm 

Đã cho ta phân biệt đen và trắng 

Yêu và ghét 

Thù hận và thương yêu 

Đã cho ta biết cuộc đời không phải là màu hồng 

Mà rất nhiều màu 

Như một vấn đề luôn có hai mặt đối nghịch nhau 

Nhưng vẫn song hành không thể thiếu 

Nghĩa là đã có đêm thì phải có ngày 

Có đen thì có trắng 

Có bóng tối để phân biệt với ánh sáng 


Nhưng chỉ có chiến tranh mới là điều hối tiếc nhất của Đấng  Sáng Thế 

Vì Ngài không tạo ra điều đó 

Khi trời đất hỗn mang các loài sinh vật sống hòa bình với nhau cho đến trận đại hồng thủy xảy ra đã phân chia thế giới 

Và sự chiếm hữu nổi lên 

Những đế chế của bóng tối ra đời trị vì trái đất 

Ánh sáng đã rút về hang động trú ẩn (dĩ nhiên là có ngày nổi dậy, nhanh hay chậm)

Đó là quy luật âm dương 

Vì đêm hay ngày chỉ có 12 tiếng 

Nhiệm vụ của ánh sáng và bóng tối cũng vậy 

Trong hệ tuần hoàn của thái dương hệ 


Duy nhất tình yêu tôi với em 

Không theo quy luật đó 

Luôn có màu xanh 

Tình yêu tôi, không có ngày không có đêm 

Là tình yêu mang vẻ đẹp bất diệt, vượt qua bóng tối và ánh sáng 

Như ý của Ngôi Lời 

Không có nhận xét nào: