Thứ Sáu, 2 tháng 8, 2024

THƠ GỞI X. : Từ bài 41 đến bài 45

 Bài số 41


BẬC THẦY CỦA NHÂN LOẠI 



Nhiều ngàn năm trước khi có trời và đất 

Khi Đấng sáng thế chưa tạo ra loài người 

Thế kỷ công nguyên chưa được bắt đầu 

Vì sự sinh tồn của các loài sinh vật sẽ được quần cư trên trái đất 

Những vị thầy đã phải xuất hiện 

Để giữ gìn giềng mối và sự tồn vong của cõi nhân sinh 

Quý Ngài đã khai sinh ra chân lý đạo đức của cuộc sống như thắp sáng ngọn đèn trong đêm tối trẩn gian

Đó là những bậc Thầy của nhân loại  


Quý Ngài có cuộc sống rất đỗi bình thường như bao người, một cuộc đời cũng giản dị như vốn có 

Hãy làm điều thiện và yêu thương nhau

Đó là thông điệp xuyên suốt bao nhiêu thế kỷ 

Nhưng con người không nghĩ vậy 

Họ lao vào việc riêng của họ, việc họ cho rằng là lẽ phải 

Đó là sự thật của một người một nhóm người hay một đất nước khác biệt 

Dĩ nhiên là không một ai được phép can dự vào, vì có thể được coi là sự xâm lược 

Và khi ấy một cuộc chiến tranh xảy ra 

(Không có sự biện hộ cho bất kỳ một cuộc chiến tranh nào cả, đó là con đường của tội ác)


Khi mọi thứ đã cùng tận của tuyệt vọng, sự suy đồi không thế cứu vãn 

Cuộc sống con người đã mất niềm tin 

Một bậc Thầy ra đời 

Đó là sự mầu nhiệm của bậc Sáng Thế 

Ngọn đèn đã được Thầy thắp sáng lại 

Những lời Pháp đã được truyền trong suốt dọc đường Thầy đi qua 

Gần gũi và thức tỉnh tâm hồn u tối 

Con người tìm lại được ý nghĩa của cuộc sống 

Và tình thương yêu như khu vườn nở hoa, trẩn gian tái dựng 


Khi tôi viết những dòng ca ngợi này cho bậc Thầy của nhân loại vừa xuống thế 

Thì ngoài đường kia 

Người vẫn di 

Xe vẫn chạy 

Cây non vẫn đâm chồi nẩy lộc

Mọi thứ vẫn đang diễn ra 

Ngày đi và đêm tới

Nhưng lòng mỗi con người đã khác 

Vì một bậc Thầy của nhân loại vừa ra đời    




Bài số 43


KHÚC CHIỀU 



Chiều đi đại lộ êm đềm 

Tiếng ru ai đó làm mềm lòng tôi 

Xa quê chưa hết một đời

Kiếp người phiêu lãng mộng rồi hoàn không 

Chiều còn chút nắng trên sông 

Người đi như mất tấm lòng hoàng hôn 




Bài số 42

NGÀY SINH 


Mỗi người chỉ được sinh ra một lần 

Mẹ đã cưu mang ta chín tháng mười ngày 

Hình hài trong bụng mẹ từng ngày lớn lên với niềm vui của mẹ 

Sự thiêng liêng vỹ đại của tình Mẹ 

Và chỉ mỗi mình mẹ 

Một Mẹ của mỗi cuộc đời 

Không ai khác 

Và tôi cũng chỉ được sinh ra một lần 

Không thể khác 


Dù trong hoàn cảnh nào không gian nào 

Dù bất cứ trở ngại nào 

Không có sự chọn lựa cho một sự ra đời 

Không có sự sắp đặt của một bậc nào đó 

Sự khai sinh nào cũng đem đến niềm hạnh phúc lớn lao không gì so sánh được 


Cho dù tôi đã chào đời dưới căn hầm chật hẹp của những ngày tản cư ở một vùng quê, trong lòng mẹ tôi và với sự che chắn của cha tôi ở phía trên 

Đó là một ngày sinh vĩ đại 





Bài số 44

TRONG NHỮNG THÁNG NĂM NÀY 



Trong những ngày này 

Không có gì đặc biệt 

Nhưng vẫn phải nói tới những ngày này 

Sự tầm thường vĩ đại của cuộc sống 

Khi ta vẫn lập lại hàng ngày như thế những hoạt động về thế chất tinh thần và trí óc 

Thật nhàm chán nhưng cần thiết 

Vì nếu không thể thì ta chỉ là cái cây khô chờ mục ruỗng 


Trong những ngày này 

Chỉ là những ngày thôi 

Có chi đáng nói 

Nhưng không nói tới không được 

Vì đó là sự vận động của thời gian 

Có những giờ những phút 

Sự mặc định của tạo hóa 

Sự dịch chuyển của trời và đất 

Vì nếu không thể thì đó là ngày tận thế 


Trong những ngày này 

Tôi vẫn còn xa cách em 

Nhưng tôi biết tình yêu tôi phải thế 

Không gian chia cách tôi và em chỉ là một biểu tượng màu xanh trên bản đồ 

Quả địa cầu tôi chỉ cần xoay nửa vòng là tới nơi em ở 

(Ngôi nhà trên đồi phải không 

Em hãy chuẩn bị cho tôi một phòng vì tôi sẽ đến !)


Trong những ngày này 

Không có chi đặc biệt 

Rất bình thường 

Nhưng cần thiết nói tới 

Vì nếu ta không có những ngày này 

Thì cuộc đời ta thật không có ý nghĩa chi  





Bài số 45 


NGÀY MỚI 



Tôi mừng ngày mới 

Như Ngài Khalil Gibran :

“Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy/ Ta được thêm ngày nữa để yêu thương”

Tôi lại được nghe tiếng nàng bên kia đầu dây 

Nũng nịu hờn dỗi 

Vì 365 ngày chưa gặp được nhau 

Ngày hẹn hò sắp đến 

Mà nàng lại bị đau 

Huyết áp lên xuống bất thường (chưa dám lên máy bay)

Tôi chịu 

Tôi nghĩ nàng là người hay lo lắng những chuyện không đâu 

Tôi bảo nàng hãy như tôi thì nàng cho là người vô cảm vô tri như  đá ở ven đường 

Nàng không biết tôi là một đại dương của cám xúc 

(Vì tôi là người làm thơ, thi sỹ có tác phẩm đấy!)

Tôi mặc 

Nàng là tình yêu vĩ đại của tôi 

Sao cũng được 


Hôm nay lại là một ngày mới 

Ngày đẹp để nói thêm là tôi yêu nàng 

Bất kể khi nào lúc nào 

Bất kể nơi đâu 

Dầu giữa tôi với nàng là một đại dương xa cách 

Nhưng đó chỉ là một vùng xanh trên bản đồ trái đất 

Bước chân tình yêu sẽ vượt qua 

Mỗi ngày 

Là một ngày mới 



Không có nhận xét nào: