Ngày Vàng
ngày vàng con mắt phố
chờ đợi tháng năm xanh
cười vui như chợt ngỡ
chiếc lá mới trên cành
em đùa ta xin chút
giọt lệ sáng thủy tinh
ngày vàng theo khói thuốc
tình qua sóng lênh đênh
phố tháng Giêng chờ mãi
loài hoa tự thuở nào
nở tình anh đêm tồi
ngời bóng lá lao xao
ngày vàng em chưa tới
cõi lòng anh lệ khô
bồi hồi đường muôn lối
ngơ ngác tận bây giờ
phố phường chưa thức dậy
ngày vàng nghe quạnh hiu
ta yêu người năm ấy
buồn vui cũng dại khờ
MỘT THOÁNG ĐỜI NỒNG
Còn lối hoa reo ngoài nhà nhỏ
Bốn mùa chim hót không ngưng
Còn vườn cây thơm mùi cỏ
Mở bầu rượu uống rưng rưng
Còn tóc xanh thơm ngày thơ dại
Còn con mắt ướt của đêm nhung
Còn môi nho mọng xuân mười bảy
Còn xác thân chờ phút hiến dâng
Ta biết quen em thời cắp sách
Đường thơm mấy lá ép trong môi
Nhìn miệng em xinh ngần ngại thốt
Lời gió đưa mây tận cuối trời
Và gió đưa mây về cuối trời
Ta cũng biến thành người phiêu lạc
Năm năm rồi em có còn tươi
Những ngày xuân xanh bất tuyệt
Nhưng mây vẫn mong về phương cũ
Có em chờ trong tuổi lớn khôn
Ta mang áo dài cùng sính lễ
Đón em về vui với ta chung
Đêm nay rồi một đêm mai nữa
Chỉ còn bầu rượu cạnh thắt lưng
Trên dặm đường xa thương bạn hữu
Mời hư không một chén rưng rưng
TỪ HOÀI TẤN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét