Ngồi bên vệ đường này
Chiếc bàn nhỏ này
Chiếc ghế nhỏ này
Ly trà nhỏ này
Ngụm nước nhỏ này
Trời mùa thu
Bỗng rất vui trong mắt cô em nhỏ
Một buổi sáng
Hay một buổi sáng khác
Đôi khi là
Những ngày vớ vẩn
Ngồi trên lề đường này
Bởi quán của cô em chỉ có lề đường
Nhìn mọi người qua lại
Và khói bụi qua lại
Cô em cũng quay qua quay lại
Sáng nhiều mây
Bỗng tươi tắn hơn trong nụ cười cô em nhỏ
Hôm nay ngày lễ hội Halloween
Hãy sửa sọan đẹp với y phục rực rỡ
Hãy ra đường bằng những vũ hội điên rồ
Và tôi sẽ hóa thân thành tên khờ mang đôi sừng trâu
Bật vào vách đá những lời êm ái
Tặng những đôi tình nhân
Hãy yêu nhau – dầu tình yêu đôi khi cũng bị đánh đổi bằng nhiều trò trống của cuộc sống
Đôi khi có những ngày
Vượt mấy cây số với hàng dài xe cộ người ngợm buối sáng giờ đi làm
Chỉ đề ngồi bên vỉa hè một thước hai
Vội vã một ngụm trà nóng
Tranh thủ nhìn cô em một chút để tưởng nhớ một ngày dài
Là những đôi khi
cà phê Chiêu Cok
Từ Hoài Tấn
Thứ Tư, 31 tháng 10, 2012
Chủ Nhật, 28 tháng 10, 2012
Thơ Võ Công Liêm
RỪNG THỎ THẺ
rừng thổi những cơn mê
hoảng
đêm trườn qua lau lách
sóng gợi tình mê
sông nuốt những tiếng
buồn
sao trên trời rưng rưng
từng sợi nhỏ
áo em về nghe lộng gió
khơi khơi
thử
hỏi rằng:
tay
che mềm nhung nhớ một hôm nào
dưới
lòng sông động dộng tiếng thu ba
rừng
thỏ thẻ
như
chim cúng trái
lá
xanh xao
một
thưở nào nguôi
sương
có đậu lên cành mai mùa tới
nước
có xuôi đời vẫn mãi lênh đênh
thôi em nhé!
cho ta về cội
mây giăng mờ hư ảo
nắng phai nhạt tình tôi
biết khi mô trăng lụa
trải hai hàng
trong em
thơm phồng đôi ngực
thở
một liêu trai hoàng thành
ta nghe trong ta hình
như đã
quan san hề quan san
này thu ơi
xếp đôi cánh lại
thả trôi đời hư hao
cho
lá vàng theo lá
ôi! mưa
gió
tiễn
đưa về giá lạnh suốt một đời rong rêu .
VÕ
CÔNGLIÊM (ca.ab. vàngthu
2012)
Thứ Năm, 25 tháng 10, 2012
Thơ HUỲNH NGỌC THƯƠNG
Từ Hoài Tấn - Huỳnh Ngọc Thương |
Bàì thơ ngày về
Thu Phân,là thịt da
người
là đêm sao lạnh, là ngôi nguyệt mờ
tóc ai Sương Giáng đôi bờ
cho anh lay động. tay chờ gió đưa
ai về Hàn Lộ ướt mưa
đôi môi rét mướt, sao chưa trao lời
mắt ai giấu hết mây trôi
để anh quên mất tháng mười Lập Đông .
Gởi người tình xa
Mây tháng tám bay ngang trời tháng tám
thu chưa tàn mà đông đã chớm sang
cho bên nay , nổi nhớ dựng hai hàng
trời chưa lạnh sao nghe mùa buốt giá
Em có biết ta ngập hồn trăng trở
thuyền đi xa là thuyền đã mong về
mắt cùng nhìn chung ,bóng xế sao khuya
em có gởi như ta niềm thương nhớ
Lá rơi mải cho thu tàn tháng lở
sao đông chờ chưa đến một lần vui
ngày lại ngày sao vẫn mãi xa xôi
nơi xứ lạ một mình ta rong ruỗi
Trời tháng mấy mà mưa chùng sợi nhỏ
mưa bên nay, rất giống ở quê nhà
sao bây giờ thèm quá một sân ga
cho ta biết mình chưa hề xa ngái...
là đêm sao lạnh, là ngôi nguyệt mờ
tóc ai Sương Giáng đôi bờ
cho anh lay động. tay chờ gió đưa
ai về Hàn Lộ ướt mưa
đôi môi rét mướt, sao chưa trao lời
mắt ai giấu hết mây trôi
để anh quên mất tháng mười Lập Đông .
Gởi người tình xa
Mây tháng tám bay ngang trời tháng tám
thu chưa tàn mà đông đã chớm sang
cho bên nay , nổi nhớ dựng hai hàng
trời chưa lạnh sao nghe mùa buốt giá
Em có biết ta ngập hồn trăng trở
thuyền đi xa là thuyền đã mong về
mắt cùng nhìn chung ,bóng xế sao khuya
em có gởi như ta niềm thương nhớ
Lá rơi mải cho thu tàn tháng lở
sao đông chờ chưa đến một lần vui
ngày lại ngày sao vẫn mãi xa xôi
nơi xứ lạ một mình ta rong ruỗi
Trời tháng mấy mà mưa chùng sợi nhỏ
mưa bên nay, rất giống ở quê nhà
sao bây giờ thèm quá một sân ga
cho ta biết mình chưa hề xa ngái...
Em ở đâu,có nghe mùa réo gọi
Ngày vực sâu , tím ngắt cỏi đi về
nơi khách địa , mím cười xua dấu lệ
đời chênh vênh , lành lạnh buổi đầu đông
Ta giờ đây , hoài niệm một giòng sông
trôi chảy mãi những bến bờ xa thẳm
em thoáng hiện như tinh cầu dĩ vãng
chở hoài mong đi mất...để ta chờ.
Ngày còn đó liêu xiêu đời bóng xế
thương vô cùng khúc hát buổi chia xa
men rượu cay không ấm lối ta về
nghe hiu quạnh vây quanh trời xứ lạ
Em còn đó , hay hồn ta mộng mị
khúc vô thường vổ mải sóng âm vang
đông chưa tàn sao bổng thấy xuân sang
trời chợt âm hay lòng ta đang ấm.
BIẾT MẦN RĂNG
( Trả lời thư người bạn
ở Huế )
Ôi chao thơ Huế răng mà khéo
cho bên ni , bên nớ nao lòng
cho bâng khuâng về một buổi chiều đông
mình lặng ngắm mây trời trong mắt Huế
giận bờ tre
giận con đường rẻ
khuất chưa tề
răng không nói câu chi
tay để mô
mà tà áo không che
tui muốn nắm
mà tay không cho gặp
tui bước tới
răng mà lui thật gấp
sợ chi mô
có ai chộ mô nà
mai mốt về
nhớ đừng rứa nửa nghe !
TRỜI HUẾ NHƯ MUỐN LẬP ĐÔNG
Ôi chao thơ Huế răng mà khéo
cho bên ni , bên nớ nao lòng
cho bâng khuâng về một buổi chiều đông
mình lặng ngắm mây trời trong mắt Huế
giận bờ tre
giận con đường rẻ
khuất chưa tề
răng không nói câu chi
tay để mô
mà tà áo không che
tui muốn nắm
mà tay không cho gặp
tui bước tới
răng mà lui thật gấp
sợ chi mô
có ai chộ mô nà
mai mốt về
nhớ đừng rứa nửa nghe !
TRỜI HUẾ NHƯ MUỐN LẬP ĐÔNG
( trả lời thư của Huế
)
Thu Phân là thịt da trời
là đêm sao lạnh , là ngôi nguyệt mờ
tóc ai Sương Giáng đôi bờ
cho anh lay động , tay chờ gió đưa
ai về Hàn Lộ ướt mưa
để môi rét mướt, sao chưa trao lời
mắt ai giấu hết mây trời
cho anh quên hết tháng mười Lập Đông .
GỞI NGƯỜI TÌNH XA
Thu Phân là thịt da trời
là đêm sao lạnh , là ngôi nguyệt mờ
tóc ai Sương Giáng đôi bờ
cho anh lay động , tay chờ gió đưa
ai về Hàn Lộ ướt mưa
để môi rét mướt, sao chưa trao lời
mắt ai giấu hết mây trời
cho anh quên hết tháng mười Lập Đông .
GỞI NGƯỜI TÌNH XA
( trả lời thư ở Huế )
Anh ở bên nầy, Cali trời nắng
Phố không đông nên vắng áo ai bay
Mưa rất hiếm nên thèm mùa Cốc Vũ
tháng ngày qua, nhớ lắm một bờ vai
Anh ở bên nầy , mùa đông sắp tới
lạnh ngoài trời, len lén buốt tâm can
một mình buồn , lại ước một thành hai
uống giọng nói ai ngồi bên rất Huế
Anh cũng biết bước ai đi bên nớ
buồn chi không , tắt nắng bóng chiều rơi
mưa vì ai , mà ướt mái hiên ngồi
mây lụa trắng che ngang trời thương nhớ
Lổi hẹn Huế, thu sang mùa Bạch Lộ
anh chưa về , trời Huế có buồn không
tách cà phê có ấm ngón tay cầm
nếu vẫn lạnh gọi giùm anh tách nữa
Mai mốt nhé , trời thương người viễn xứ
anh gom mây , gom hết cả mong chờ
gom thêm nắng cho tình sông bở ngở
cho thẹn thùng hai đứa ấm bàn tay ...
Anh ở bên nầy, Cali trời nắng
Phố không đông nên vắng áo ai bay
Mưa rất hiếm nên thèm mùa Cốc Vũ
tháng ngày qua, nhớ lắm một bờ vai
Anh ở bên nầy , mùa đông sắp tới
lạnh ngoài trời, len lén buốt tâm can
một mình buồn , lại ước một thành hai
uống giọng nói ai ngồi bên rất Huế
Anh cũng biết bước ai đi bên nớ
buồn chi không , tắt nắng bóng chiều rơi
mưa vì ai , mà ướt mái hiên ngồi
mây lụa trắng che ngang trời thương nhớ
Lổi hẹn Huế, thu sang mùa Bạch Lộ
anh chưa về , trời Huế có buồn không
tách cà phê có ấm ngón tay cầm
nếu vẫn lạnh gọi giùm anh tách nữa
Mai mốt nhé , trời thương người viễn xứ
anh gom mây , gom hết cả mong chờ
gom thêm nắng cho tình sông bở ngở
cho thẹn thùng hai đứa ấm bàn tay ...
LỤC BÁT CÕI
THIÊNG
em từ đại độn bước ra
rong chơi tám quẻ mở tòa âm dương
mây đoài bay mất từ phương
để ta nẻo chấn tơ vương cõi người
thiên nhai mấy khúc không lời
ta ôm địa trục một trời vô thanh
mai sau nhật
nguyệt tịnh minh
còn ai thức giấc gởi tình về hoa
trắng đêm sương cỏ nhạt nhòa
tận hư không ấy , vỡ òa linh thiêng
TRANG ĐIỂM
em về mặc áo tình hoa
khép trang kinh khổ giữa tòa thiên can
tô son cho thắm bẻ bàng
vẻ cong riềm mắt làm sang nét ngài
tay xưa chuốt ngón trang đài
môi ơi hãy nở nụ cười tịch nhiên
em về mặc áo tình hoa
khép trang kinh khổ giữa tòa thiên can
tô son cho thắm bẻ bàng
vẻ cong riềm mắt làm sang nét ngài
tay xưa chuốt ngón trang đài
môi ơi hãy nở nụ cười tịch nhiên
bài thơ họa
ta ơi, độc hoạt bên đời
phù vân thục địa một trời nhớ thương
cỏi nào thơm nức trầm hương
hồn say viễn chí, lạ thường chiêm bao
mẫu đơn rơi lạc phương nao
ai đem ô dước nhuộm màu mắt em
chao ơi thược dược cũng thèm
vạn niên thanh cũng kém màu thiên thu
đất trời hỏi ngọn địa du
thiên kim bất hoán lu bù một thân
ta ơi, độc hoạt bên đời
phù vân thục địa một trời nhớ thương
cỏi nào thơm nức trầm hương
hồn say viễn chí, lạ thường chiêm bao
mẫu đơn rơi lạc phương nao
ai đem ô dước nhuộm màu mắt em
chao ơi thược dược cũng thèm
vạn niên thanh cũng kém màu thiên thu
đất trời hỏi ngọn địa du
thiên kim bất hoán lu bù một thân
HUỲNH NGỌC THƯƠNG
Thứ Tư, 24 tháng 10, 2012
RA MẮT SÁCH NGUYỄN THỊ HẬU TẠI CAFÉ CHIÊU
Chiều ngày 23/10/2012 tại cafe Chiêu số 169A đường Ba Vân, quận Tân Bình có buổi ra mắt sách của tác giả Nguyễn Thị Hậu.
Quán Chiêu nhỏ nhắn, thẩm mỹ, sang trọng giống như chủ nhân của nó là nhà thơ Chiêu Anh Nguyễn; rất phù hợp với việc ra mắt sách; quán cafe đã khai trương gần 3 tháng bây giờ mới mở hàng giới thiệu tập truyện cực ngắn "101 truyện 100 chữ" của Nguyễn Thị Hậu.
Đến tham dự gồm bạn bè văn nghệ và những người thân thuộc: Lan Phương, Khương Hà, Tiểu Anh, Trần Hữu Dũng (kiêm nghề phó nhòm), Nguyễn Viện, Vũ Trọng Quang, Từ Hoài Tấn, Phan Bá Thọ, Khúc Duy...
(Nhị K)
Quán Chiêu nhỏ nhắn, thẩm mỹ, sang trọng giống như chủ nhân của nó là nhà thơ Chiêu Anh Nguyễn; rất phù hợp với việc ra mắt sách; quán cafe đã khai trương gần 3 tháng bây giờ mới mở hàng giới thiệu tập truyện cực ngắn "101 truyện 100 chữ" của Nguyễn Thị Hậu.
Đến tham dự gồm bạn bè văn nghệ và những người thân thuộc: Lan Phương, Khương Hà, Tiểu Anh, Trần Hữu Dũng (kiêm nghề phó nhòm), Nguyễn Viện, Vũ Trọng Quang, Từ Hoài Tấn, Phan Bá Thọ, Khúc Duy...
(Nhị K)
Thứ Ba, 23 tháng 10, 2012
Từ Hoài Tấn tình ca tháng mười
Nhà thơ Từ Hoài Tấn
SINH NHẬT
Khúc một
Buổi sáng hót tiếng chim hương mật xanh
Dòng sữa của rừng thẳm
Trong hẻm cà phê những ngày chạy trốn
Em không lấp đầy những ngày trống rổng anh
Vẫn còn chút hoài nghi sự sống
Hy vọng này phút giây của sự thật
Cho ta những điều mới lạ hơn
Và trong lời kêu báo động của tình yêu
Cho ta những hồi chuông bất tận
Người phụ nữ có mái tóc bờm
Từ bên kia đại dương trở về
Hoa quả thơm trong gói giấy
Được xắt thành những mãnh vụn
Ngây thơ giữa mồm miệng
Cùng một chút muối mặn và ớt đỏ
Bỗng ngọt ngào giọng nói
Trong buổi gặp lại sau nhiều năm
Buổi sinh nhật không có hoa
Có nắng và gió
Lều bạt giăng ra trong hẻm cà phê
Khoảng chừng mười người ngồi
Nhìn ngày và tháng bước đi ngoài đường
Thấy mình khóc cười ngất ngưỡng trong đó
Trong đó – những ngày sóng vỗ bạo cuồng ngoài biển Đông
Khúc hai
Một chút âm thầm vui trong những ngày mưa âm u
Ngồi dưới hiên quán cóc
Bao nhiêu buổi chiều qua đong đếm bằng những giọt
Những viên gạch lề đường cũng chịu buồn thôi
Khi heo hút mùa tàn phai
Chừng đó ly tách trong bữa tiệc đời
Những giọt rượu màu hổ phách óng ánh là tình chúng ta
Không muốn cạn
Sợ bay đi tình ta
Thời ngắn ngủi
Ném hết ly tách vào khoảng không
Không cần uống cạn
Vơi hay đầy hãy tự nó bay đi
Bao nhiêu lần tôi thèm trong một chút bỗng dưng
Cận kề niềm vô hạn
Trên chiếc xe buýt hai tầng tử sinh
Không có ga dừng bến trạm
Mải miết con đường hoan ca
Xin gửi lời chúc mừng
Sinh nhật vui vẻ nhất là sinh nhật chưa bao giờ có
10.7.2012
TÌNH CA THÁNG MƯỜI
Mơ mãi từ khi em tỏ tình
Biển khát khao về bờ ngụ đậu
Ngày khoác tấm áo sù sì
Bài hát hương mật ngọt lịm phổi
Trong bóng dáng em thì thầm
Biển xô tắp những ngọn sóng bạc
Em chợt thinh không sáng lóa
Mơ mãi lời yêu giữa cơn mưa muộn ngày thu phân
Không một người qua lại nơi quán nằm khuất cuối con đường
Chỉ có một người ngồi và trái tim
Nhịp rộn rã tình yêu mới
Ngày tháng lô xô những mái nhà nhấp nhô
Thành phố tháng mười đậm đặc
Ngọn gió bấc sớm của tháng chạp mới thoảng qua sáng nay
Như chào hết mùa thu
Như chào hết kỷ niệm về những ngọn lá rơi
Trong không gian nhỏ của một lữ quán
Và em
Đã đến cùng những lời mê mãi không dứt
Bài tình ca tháng mười
MỘT KHÚC CUỐI THU
Sáng nay khi đi xe trên đường
Chiếc lá rơi từ đâu đó
Chợt nhớ mùa thu qua
Hình như đã qua lâu
Mình không hề biết
Ngoài những tất bật của cuộc đời
Ngày nào cũng vậy, đi trên con đường này
Người và xe tấp nập
Nhịp sống lăn tròn
Như trái đất vẫn quay từng giây từng phút
Tình yêu vẫn được nuôi dưỡng như nụ cười
Như khúc hát thanh xuân nồng nàn tuổi trẻ
Một chút mây trang sức cho bầu trời hôm nay
Để thấy không gian mùa thu dịu nhẹ
Em vẫn được yêu như một người tình
Mới tinh mùa hò hẹn
Dẫu trời cuối thu ngoài kia có những chiếc lá vàng rơi xuống bên vệ đường
Vẫn được nghe trong tiếng nói ấm áp và ngọt ngào của những ngày hương mật
Yêu em
NIỀM CÔ QUẠNH KHÔN NGUÔI
Những con đường ôi những con đường không gặp một con đường nào cả
Sự im lặng của ngọn lá nằm bên lề
Thinh không nghe gì tiếng hát âm âm u u
Bóng mây tan vào buổi xế
Em bước đi trên con đường này không gặp một con đường nào cả
Không gặp một ai
Không nghe một lời vang mù mù xiêu xiêu
Đội chiếc mũ trắng ra đi vào chặp tối
Ta ở trên con đường này không gặp một con đường nào cả
Ngày mùa thu ngai ngái mùi rơm xưa chốn nội đồng
Năm mười chin tuổi băng qua cơn lũ màu xanh ở phía đồng bằng ấy đã trở thành nỗi ám ảnh
Như một mũi tên lao vào hư vọng
Con đường dài không gặp một con đường nào cả
TỪ HOÀI TẤN
Từ tập thơ Đi, đứng và chạy… với thời gian, NXB Hội Nhà Văn tháng 11.2012
Nguổn : http://nhavantphcm.com.vn
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)