Thứ Ba, 20 tháng 12, 2022

THƠ LOẰNG NGOẰNG ( bài 50)

 50. CA NGỢI CUỘC SỐNG 



Không ít người cho rằng 

Cuộc sống có gì để ca ngợi 

Thậm chí còn bị nguyền rủa là khác 

Có phải mỗi người được sinh ra dưới một ngôi sao chiếu mệnh 

Ngôi sao chỉ có sáng và mờ, không có khái niệm tốt và xấu 

Theo dòng thời gian biến thiên của cuộc đời 

Đã cho mình một số phận 

Có phải vì Thượng Đế không tạo ra số phận 

Số phận do con người tạo ra và phải theo số phận đó 

Thượng đế cũng không tạo ra thiên đường 

Chỉ là do con người phải tìm kiếm 

Những thiên đường thật là những thiên đường ta đánh mất “ (The true paradises are the paradises that we have - The true paradises are the paradises that we have , Marcel Proust - À la recherche du temps perdu)


Bạn hãy ra ngoài đường nhìn cuộc đời đang diễn ra 

Những con người đang đi đứng và chạy với thời gian

Bằng cách này hay cách khác để duy trì sự hiện hữu trong nơi chốn của họ 

Cho dù thân xác toàn vẹn hay thương tật khiếm khuyết 

Cho dù trong bất cứ cảnh ngộ nào 

Họ vẫn mãnh liệt sống còn, vẫn duy trì sự hiện diện của mình dưới hình thức nào đó 

Vì họ yêu cuộc sống 

Và sống là một sứ mệnh 


Như tình yêu tôi 

Một mối tình qua hai thế kỷ 

Của cả đời tôi 

Khi thơ ấu khi trưởng thành khi đã về già 

Khi gần gũi khi xa xôi 

Khi vui khi buồn 

Khi đau khổ khi sung sướng 

Khi cùng nhau hội ngộ khi từ biệt chia xa 

Khi được nghe hơi ấm của nhau khi chỉ còn nhớ nhau trong tâm tưởng 

Những chuyến đi và những chuyến về 

Ở những nơi thời gian và không gian còn là những giới hạn 

Tình yêu không màu không hương sắc 

Tình yêu của vĩnh cửu 

Không có sự sợ hãi trong tình yêu. Nhưng tình yêu hoàn hảo xua đuổi nỗi sợ hãi vì sợ hãi liên quan đến sự trừng phạt. Người sợ không được hoàn hảo trong tình yêu. ” – Giăng 4:18

“Và bây giờ ba điều này vẫn còn: niềm tin, hy vọng và tình yêu. Nhưng điều vĩ đại nhất trong số này là tình yêu ”. – 1 Cô-rinh-tô 13:13 (Thánh Kinh)

Yêu cũng là sứ mệnh 


Tôi yêu tình yêu của tôi 

Nên tôi yêu cuộc sống 


Hãy ca ngợi cuộc sống 

Cho dù có màu gì 


(18/12/2022 Ngày Messi lên đỉnh thế giới)

Thứ Tư, 14 tháng 12, 2022

THƠ LOẰNG NGOẰNG (từ bài 48 đến 49)

 

  1. 48. THÁNG 12, DẠ KHÚC CỦA NĂM 



Không có gì để nói nếu không có tháng cuối cùng của năm 

Tháng để kết thúc một đoạn của cuộc đời dài 

Tháng để nhìn lại những gì đã qua 

Tháng để nghe như dạ khúc cuối của năm 

Để bắt đầu một ca khúc khác 

Tháng của những chia tay và hội ngộ 

Tháng của vui và buồn 

Tháng để nhớ và quên 

Tháng để yêu và ghét 

Tháng để viết những dòng cuối và khởi dòng đầu của trang sách cuộc đời 

Tháng của xa và gần 

Tháng của những gì và những gì 

Không nói hết hay chẳng có gì để nói cũng được 

Vì năm sắp hết 

Và năm cũng sẽ bắt đầu 


Em đã về xa rồi em sẽ về lại 

Tôi sẽ tới và tôi sẽ đi 

Không nói trước hay như đã biết trước 

Cũng là thế thôi


Tôi viết dạ khúc dưới bóng suy tàn của năm 

Tháng mười hai sắp hết 


Để tôi bắt đầu một khúc hừng đông 

Chào năm mới 




  1. 49. YÊU KHI XA 


Những người yêu nhau khi xa có rất nhiều chuyện để nói cùng nhau 

Nhưng khi gần nhau gặp nhau thì không có gì để nói ngoai sự ỉm lặng 

Không biết như vậy có phải là tình yêu 


Nàng ở rất xa tôi 

Không thể đi trong ngày tới được 

Muốn gặp mặt nàng tôi chờ nhiều tháng có khi cả năm 

Với các loại giấy tờ cần thiết (và tiền nữa cũng khá nhiều) để lên đường 

Tôi chỉ biết nói lời nhớ nhung qua các phương tiện máy móc 

Hoặc nhìn nhau qua màn hình có khi như con khỉ đột 

Và rồi cũng chẳng nói chi được 

Không biết có phải như vậy là tình yêu 


Bạn hãy trả lời giúp tôi 

Please help me !

Thứ Tư, 7 tháng 12, 2022

THƠ LOẰNG NGOẰNG (từ bài 43 đến 47)

 



  1. 43. NHỮNG CƠN MƯA THÁNG MƯỜI MỘT 


Sài Gòn thường không thể mưa vào tháng mười một 

Nhất là sắp tới mùa Giáng Sinh 

Nhưng trời đã mưa nhiều ngày qua vào buổi chiều 

Trái đất cũng thay đổi 

Như con người cũng thay đổi 

Biết làm sao được 

Không có gì là bất biến cả

Tôi chỉ mong rằng em 

Sẽ không bao giờ thay đổi tình yêu với tôi 

Như tôi từ bao nhiêu năm vẫn một lòng 

Yêu em 

“ Trăng tròn chỉ có đêm rằm

Tình ta tháng tháng, năm năm vẫn tròn. ” (Ca dao)



  1. 44.  NHỮNG NGƯỜI PHỤ NỮ BÁN HOA 



Tôi không nói về các chį em trong những căn nhà treo đèn lồng đỏ 

Tôi viết về những người phụ nữ đi xe đạp bán hoa dạo trên đường phố 

Như vườn hoa di động được di chuyển qua các ngõ hẻm con đường đô thị 

Từ những vùng ven hay xa hơn 

Hóc Môn Bà Điểm Gò Vấp Củ Chi hay từ Trảng Bàng Gò Dầu … cách xa hàng chục cây số 

Việc mưu sinh không thể tính xa hay gần 

Chỉ là cuộc sống phải như thế 

Sức nặng của sự lam lũ không làm héo mòn nụ cười chào mời của các chị 

Những góc đường đem cả một trời thương nhớ vào hoa 

Để cái đẹp tô điểm cho cuộc đời 

 “Hoa luôn làm cho mọi người tốt hơn, hạnh phúc hơn, và hữu ích hơn. Chúng là ánh nắng mặt trời, thức ăn và thuốc cho tâm hồn.”


Thành phố vừa bắt đầu vào mùa lễ hội cuối năm 

Hãy yêu hoa và cùng ủng hộ các chị em 

Những người phụ nữ bán hoa 





  1. 45. THANKSGIVING 


Tôi sẽ không về kịp với nàng trong ngày Lễ Tạ Ơn năm nay 

Ngày thứ năm của tuần thứ tư tháng mười một 

Tôi chỉ có thể gởi lời yêu qua mạng đâu đó trên trời 

Các con sẽ vui với nàng 

Với đầy đủ vật phẩm của trần gian ban tặng 


Tôi chỉ yêu cầu nàng một ý muốn nhỏ

Hãy giải thoát cho chú gà Tây 

Bởi vì một danh sách dài thực phẩm dưới đây đã đủ cho một bữa ăn sum vầy:

Đậu đũa đút lò

Rau củ nướng

Nhân nhồi (Stuffing)

Khoai nghiền

Bánh bí ngô (bánh bí đỏ)

Bánh khoai tây thịt bò - La tourtiere

Nước sốt nam việt quất

Bánh mì ngô


Đó là một ngày những con gà Tây phải tuẫn tiết cho cuộc vui sum họp gia đình của con người 

Chắc chắn chúng cũng không hối tiếc gì vì đó là nhiệm vụ thiêng liêng của chúng 

Chúng được tồn tại chỉ vì mục đích cuối cùng đó: đem niềm vui cho mọi người 


Chỉ là tạ ơn Trời đất mùa màng đã đem cho một cuộc sống sung túc 

Chỉ là tạ ơn Ơn Trên đã ban ân gia đình ta sự ngọt ngào đầm ấm của tình thương yêu 

Chỉ là một bữa ăn mừng vui sum họp gia đình, chào đón những người thân đi xa trở về quê nhà hội ngộ 


Thực phẩm chỉ là những món ăn phục vụ cho niềm vui 

Tôi nghĩ không cần thiết phải lấy đi sự sống của một con vật 

Hãy cứu lấy những chú gà Tây 


Sự nồng ấm và hạnh phúc của Gia đình chúng ta, Tình yêu của chúng ta mới là điều vĩ đại 

Hãy tạ ơn vì điều đó 


Happy Thanksgiving Day ! 




  1. 46. EM VỀ 


Dĩ nhiên là em phải về nhà với các con

Cho kịp ngày đón Lễ Tạ Ơn 

Tạm biệt em một thời gian ngắn 

Anh còn dang dở hợp đồng đã ký với số phận 

Phải xa em lúc này 


Chúng ta đã có những ngày bên nhau hạnh phúc 

Khi gặp lại nhau sau những năm xa cách vì dịch bệnh 

Chúng ta đánh thức lại mùa trăng mật năm xưa 

Thật nồng nàn êm đềm và đáng nhớ của tình vợ chồng 

Những con đường, nơi chốn in dấu của đôi tình nhân như trong cổ tích 

Chúng ta không còn trẻ nhưng ngọn lửa của tình yêu bùng cháy 

Qua những tháng năm đẹp của cuộc đời 


Hợp đồng của anh không biết khi nào kết thúc 

Chắc chưa được về sum họp với em 

Nhưng ta sẽ cùng em bên nhau một ngày nào đó 

Vì tình yêu của chúng ta vẫn luôn sống mãi với thời gian 

Ta gởi lời chúc mừng em và các con đón Ngày Lễ Tạ Ơn trong ân sủng của Đất Trời ban xuống 

Happy Thanksgiving !





  1. 47. SÀI GÒN MỘT NGÀY NẮNG ĐẸP


Mỗi sáng tôi thường uống cà phê lòng vòng những cái quán ven bờ kênh Nhiêu Lộc 

Nước ngoài sông Sài Gòn đã đẩy vào đây tuy không tới được Bảy Hiền nhưng dù sao dòng kinh đen đã biến mất cùng những khu nhà ván bập bềnh hàng chục năm 

Thời gian không dừng và cuộc sống cũng vậy 

Nhưng thời đại đã sinh sản một lớp người khác 

Và dĩ nhiên tôi không thuộc về 

Tôi trở thành kẻ xa lạ 

Lứa chúng tôi được ví như dòng nước đen kia đã bi đào thải phải bị biến mất theo thời thế 

Chúng tôi không có gì đáng nói nếu không tự làm mình mất tích 


Tôi thường lòng vòng một mình với mấy cái quán ven bờ kinh 

Tôi làm bạn với buổi sáng 

Như hôm nay trời Sài Gòn rất đẹp, rất xanh trong sau ngày mưa u ám 

Tôi yêu buổi sáng này 

Yêu vẻ cô đơn của sự tự do 

Vì con người thực ra đã khóc vì nỗi cô đơn khi vừa lọt lòng mẹ 


Hãy cảm thụ sáng nay với Sài Gòn 

Nơi nỗi cô đơn vẫn lấp lánh

THƠ LOẰNG NGOẰNG (từ bài 38 đến 42)

 


  1. 38. NGÀY ÊM ĐỀM Ở HUẾ 



Đó là những ngày nàng trở lại từ nơi xa

Tôi đã chờ đợi nàng nhiều năm 

Để được hôn nàng nơi ga đến 

Quê nhà và tuổi thơ của chúng tôi 

Những tháng năm đẹp đẩu đời 

Nơi chúng tôi bắt đầu yêu nhau 

Dưới một khung trời thơ mộng của những câu chuyện cổ tích 

Huế của những năm sáumươi thế kỷ trước, những giỏ hoa tình ái lãng mạn của những chàng trai thiếu nữ yêu nhau vượt ra ngoài khuôn phép cổ kinh của bức tường thành lễ giáo 

Những cuộc tình đẹp nhưng  ngắn ngủi 


Những năm ấy không kéo dài được lâu 

Nàng đã chia tay thời con gái sớm 

Tôi theo đuổi mộng giang hổ 

Chúng tôi từ biệt nhau một cách tự nhiên 

Và mỗi người một cuộc sống khác 


Đất nước chúng tôi cũng bước qua một thời đại khác 

Chúng tôi buộc phải xa nhau 

Như ở hai hành tinh riêng biệt 

Chúng tôi phải gởi lời yêu qua làn sóng âm khi được khi mất 


Hôm nay nàng đã trở về 

Và chúng tôi đã gặp được nhau 

Tôi sẽ đưa nàng vô Thành Nội

Tôi với nàng sẽ không đóng giả Vua và Hoàng hậu sẽ không làm trò hề như thế 

Chúng tôi đã có tình yêu với nhau 

Chúng tôi đã là của nhau 

Không cần phải đóng vai người khác 

Những con đường phượng bay mát bóng thành rêu 

Một chút mưa phùn tình tứ của đất trời nhè nhẹ cơn gió hơi se da thịt 

Tôi sẽ hôn nàng giữa một ngày cuối thu nơi đất cũ

Một ngày Huế rất êm đềm 




  1. 39. MỘT BUỔI SÁNG Ở SÀI GÒN 



Tôi thường ra khỏi nhà vào buổi sáng rất sớm 

Không phải tập thể dục 

Tôi thèm không khí buổi sáng 

Có ít bụi nhưng vẫn trong lành 

Vì cuộc sống thường ngày chưa thức giấc 

Chưa phã vào không gian làn khí độc 

Những chiếc lá non còn ướt sương đêm 

Con đường buổi sáng còn mới mẻ chưa nhuốm bụi 

Tôi hít thở không khí đầu ngày 

Nhớ tới nụ hôn nàng khi thức dậy (thật ngọt ngào)

Nàng cùng tôi trải qua những cuộc phiêu lưu 

Từ núi non cao đến bình nguyên rộng 

Những nụ hôn bắt đầu một ngày 

Trong những ngày không thể đẹp hơn 

Để không thể nào quên 


Hôm nay, chỉ là một buổi sáng 

Ở Sài Gòn 

Cũng là không gian ấy 

Nhưng tôi nhớ nàng 




  1. 40. ĐÀ LẠT 


Khi qua khỏi đèo Prenn 

Đã tới Đà Lạt 

Núi đồi tươi đẹp những rừng thông liền kề 

Ôi đất nước thân yêu này là của chúng tôi qua mấy nghìn năm

Vẫn được gìn vàng giữ ngọc 


Đà Lạt xinh đẹp vì có em 

Cùng tôi phiêu lạc vào cõi khác 

Em là thiếu nữ xinh xắn của tôi 

Em mới mười sáu tuổi 

Tôi là chàng trai mười tám tuổi 

Ngu ngơ vừa bước vào đời 

Chào em thuyền mộng đã ra khơi 

Chào em những môi hôn yêu dấu 


Tôi đèo em trên chiếc xe máy cũ kỹ thuê của khách sạn 

Qua những con đường 

Lạ và quen 

Đã quen dốc đồi của nhiều năm trước 

Nhưng lạ là những tên đường 

Tôi thường đi lạc 

Phải nhắm hướng ngọn tháp của nhà thờ Con Gà để trở về Bờ Hồ

Loanh quanh qua Chợ Đêm

Hay  tạm dừng ở Cà phê Tùng chụp vài tấm ảnh kỷ niệm (mặc dù không khí nay khác xưa nhiều)

Rời khỏi khu trung tâm tôi đưa nàng tới Thung Lũng Tình Yêu dầu biết đã qua tuổi hẹn hò 

Nhưng đây là cõi thiên đường của Đà Lạt 

Chúng tôi đã viết điều ước trên Đồi Mộng Mơ vào trang sử tích của cuộc tình 

Ghi dấu cùng non xanh nước biếc 

Cùng ngàn năm mây trắng bay


Trời Đà Lạt mưa phùn 

Ấp thấp ở ngoài biển 

Ngày dài ngoài khung cửa 

Nhưng tôi mong đêm dài hơn vì có nàng 


Chỉ là Đà Lạt ngày mưa ngày nắng 

Cuộc gặp của tôi với nàng cũng chỉ giúp một khoảng thời gian dừng lại 

Đà Lạt muôn đời vẫn là Đà Lạt 

Sáng say hơi lạnh của núi rừng 

Chiều tối cuộn mình trong chiếc áo ấm quanh năm 

Đà Lạt yêu mến của tôi vẫn được yêu mến như thế 

Tình yêu của tôi với nàng vẫn luôn luôn, mãi mãi, bất diệt 





  1. 41. ĐÀ LẠT 

(bis)


Mùa Thu, tôi trở lại sau nhiều chục năm, cùng Đà Lạt 

Mưa phùn vào buổi chiều trên đồi thông 

Thành phố phía dưới nhấp nhô nhà cửa đa sắc màu của cư dân 

Rất ít hoặc không thấy màu xanh 

Tất cả đã bị loại bỏ bởi sự xâm thực của cuộc sống 

Những cánh rừng thông non chỉ mới được tái tạo 

Vì vậy Đà Lạt có mưa lũ, có ngập lụt ở thành phố 


Núi và rừng không thể xa nhau 

Ngày và đêm phải gắn bó 

Đà Lạt phải có những rừng thông mới là Đà Lạt 


Tôi đi qua những ngọn đồi trọc đầu 

Không còn cây cối 

Cư dân mới đã lập những ngôi làng mới tên gọi mới 

Đã không còn là Đà Lạt 

Đồng nghĩa với những cơn lũ rừng vào mùa mưa sẽ cùng tai ườn giáng xuống 


Đất không nở ra nhưng con người thì luôn sinh sôi từng giờ từng phút 

Nhu cầu ăn ở phải mở rộng nơi mưu sinh là quy luật phát triển không thể khác không thể dừng lại 


Đà Lạt đã khác 

Và tôi đã khác 

Chỉ có tình yêu của tôi với nàng 

Vẫn là như thế - thuở năm xưa 




  1. 42. SÀI GÒN CUỘC HẸN HÒ THÁNG MƯỜI MỘT 


Nước rút ở Miền Tây 

Bắt đầu mùa khô 

Mưa dứt 

Những con đường Miền Nam rợp màu xanh đồng ruộng 

Tôi đi trên con đường trở lại vùng bưng biền xưa 

Một thời khốn khó lang thang những nẻo vô vọng 

Là khi Em đâu đó không thuộc thế giới này 

Tưởng không bao giờ gặp lại 


Một ngày tháng mười một 

Năm đã cũ 

Tôi trở về quê 

Tôi ngồi ở Khu phố cổ 

Từ nơi xa xôi 

Nàng đã nhìn ra tôi 

Trong một tấm hình trên mạng ảo 

Và những lời nói đầu tiên được gởi từ phương xa 

Giống như tiếng sét lưng trời 

Vượt qua đại dương

Thức dậy những năm tháng cũ

Khi ấy tôi là gã học trò nhà quê 

Nàng là tiểu thư nơi cửa Phủ

Nàng yêu tôi còn tôi chưa biết yêu 

Nên nàng đêm nào cũng khóc 

Tôi không biết tình yêu của nàng cho đến khi gặp lại 

Tôi xin lỗi nàng vì tôi là tên nhà quê 

Nên đã làm một mối tình thất lạc gần hết đời người 

Tôi xin lỗi nàng bởi tôi là người thất bại - như cuộc đời tôi 

Tôi xin lỗi nàng đầu muộn màng nhưng tôi đã được - tạ ơn trời đất - đã ban tặng mối tình lớn cuối đời 


Sài Gòn tháng mười một 

Mùa nắng đã bắt đầu 

Tôi ngồi trước Nhà thờ Đức Bà 

Tôi nhớ nàng 

Và cuộc hẹn tháng mười một 

Không phải là hình bóng năm xưa qua mạng ảo 

Tôi đã gặp nàng 

Đã ôm nàng trong tay 

Đã có tuần trăng mật tuyệt vời 

Sống lại tuổi mười lăm mười bảy 



Nàng sẽ trở lại phương xa, chắc chắn như thế 

Nhưng những cuộc hẹn của chúng tôi vào tháng mười một vẫn còn 

Mỗi năm 

Vì tình yêu của tôi với nàng không gì ngăn cách nữa