Từ nơi xa xăm
Hoàng hôn nhuộm mái đầu người phụ nữ tìm ngọn nguồn mình trong tăm tối
Nơi xa xăm em làm gì với đống rác quá khứ
Bọt biển tan vào một chiều không hẹn hò
Năm ấy, chúng ta đang học cấp hai ở một thị xã
Người bạn mới đem đến cho tôi những suy nghiệm
Về một thời đại đã lùi khuất
Nơi có tình yêu em mọc cỏ hoa dập dìu khu vườn yên tĩnh
Năm ấy, chúng ta mới bước vào đời
Từ nơi xa xăm không hẹn ước
Người sớm đã già nua
Còn chiếc bóng của kỷ niệm
Năm ấy, chúng ta dường như đã lãng quên
Đường bay
Bay về những cánh chim trời
Chiều nay
Ngồi đọng lại cùng quá khứ
Em mang chiếc mặt nạ đời
Nhỏ to cùng cuộc sống
Bay về những vai áo xanh thời cắp sách mộng mơ
Mơn man cùng lộc biếc
Ngây thơ con mắt lá dăm
Cười ai môi mỏi lời ái mộ
Trong khu rừng non sáng nay
Ai hóa tượng bên bờ suối
Lời mọc cánh
Bay về mãi những chân trời
Tìm kiếm kẻ đứng ngoài ranh giới cuộc sống
Rằng – như một ẩn ngôn – không dấu vết
Mùa thu
Sự vô vị sang trọng từng ngày tiếp diễn
Cửa hàng mùa thu trưng bày những hình nhân
Thỉnh thoảng có một ai đó đi qua
Nhìn kỹ mới thấy nụ cười nhẹ trên môi
Tiếng chân khua một ngày im lặng
Ngồi dưới một trời hoa lá bay
Người bạn nhiều năm qua gặp và nói
Không có kỷ niệm nào lấp đầy
Những ngày trống vắng
Tôi ngồi dưới những hàng cây hôm nay ngọn cao ngọn thấp
Mơ mộng vàng bên cửa hàng triển lãm mùa thu
Từ Hoài Tấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét