Tháng giêng treo mình trên ngọn cây
Ngoài trời nắng nóng 37 độ C
Bạn bè bốc hơi tứ tán
Núi và biển gọi
Một ngày hy vọng vào những điều huyền hoặc
Người thiếu nữ cầm cành hoa bước tới và lầm thầm những lời bí nhiệm
Về một cuộc tình đầu
Tháng giêng ngồi vắng lặng dưới mái hiên che rợp tàng cây
Những người đi qua hết
Chiếc bàn trống không vắng những ly tách ngày vui lanh canh
Tiếng cười trộn với tiếng nói
Ầm ào một không gian
Sài Gòn tháng giêng sau một mùa sum vầy
Những con đường còn rộng những làn xe
Mọi người chưa tỉnh lại
Vẫn còn ngây ngất mùa xuân và lễ hội
Vẫn còn mê đắm ở phương xa
Chưa trở về
Và em vẫn chưa trở về
Tôi treo mình lên ngọn cây
Như tháng giêng ngoài trời nắng cháy
Chờ.
Từ Hoài Tấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét