không ai nghĩ rằng Sài Gòn lại có mùa đông
chỉ là những sớm mai của tháng chạp
hơi se
áo khoác mỏng
cũng thấy chút mùa đông
của phương bắc
một chút nhớ về Hà Nội xưa của bạn
những ngày chờ tàu
ở cảng
mùa đông ấy xuôi về nam
như về miền đất hứa
nay ở đây không có mùa đông
vẫn nhớ nhung ngày ấy
những cuộc chia lìa
rằng sau hai mươi năm
cũng trên bến cảng phương nam
chờ tàu
giữa nguy nan mơ về đất hứa
lênh đênh cùng hiểm nguy
như lời nguyền không thể giải hóa
những cuộc chia lìa
những thời khắc không thể quên
đã trở thành lịchsử một thế hệ
nắng ở đây, Sài Gòn
những ngày tháng chạp
gió heo may se thắt long hiu quạnh
một chút mùa đông ấy phương xưa
làm băng giá lòng ta
sống ở đây, SàiGòn
nhiều năm
rồi nhiều năm
vẫn hắt bóng mùa đông ấy
khi ngày cuối năm về
sầu dài tháng chạp
tình yêu tôi
hai bàn tay giấu kín vào túi áo len qua cầu mai sớm mù mưa bay ở ngoài ấy nhớ nhung ai đôi mắt nhìn thiên cổ
ngồi ở đây, SàiGòn
bên kia ngôi nhà thờ hơn trăm năm tuổi
những người viễn chinh từ bên kia bán cầu
đã đi qua
những dấu tích để lại như nỗi đau được làm mới thường ngày
khi ngồ iđây, SàiGòn, ôi những khúc kinh cầu quá khứ
và ở đây, vẫn Sài Gòn
có chút mùa đông của tháng chạp
như ước người yêu tôi bên cửa ngồi đan áo, chiếc áo len đẹp tuyệt cuộc đời
cho ấm tình mãi trẻ tuổi thanh xuân
một buổi chiều
buổi chiều không phải buổi chiều
chỉ là buổi chiều không phải
buổi chiều
giọng giá băng
có một cành hoa
nơi cửa sổ ngôi nhà đối diện
hẻm sâu
buồi chiều không có buổi chiều
chỉ là buổi chiều
không thực
bởi vì đâu
ta bỗng nhiên mất tích
trong buổi chiều
không thực
hình minh họa
Tóc dài
tặng C.
vội vã chi em bước đường yêu
mái tóc dài quét qua quá khứ
tro bụi tình anh
tàn bay theo gió
em tóc dài làm chi em
vỡ vụn tình anh
tan tành trong bóng
em vẫn bước trên đường yêu
tóc dài làm chi em
cho năm tháng miệt mài
trôi theo
em tóc dài em đương yêu
nhưng ta có khi phải dừng lại
để tình không tuột xuống dòng kinh
hình minh họa
nghi nan
tôi nghi ngờ em đã cho tôi
trái đắng
trong một buổi chiều nọ chỉ có hai đứa bên bờ kè
em đã tặng tôi
bầu độc dược
nhưng đêm hôm ấy
khi uống cạn bầu độc dược
tôi nghiệm ra rằng
vì em nghi nan tôi
là một ngườ ikhác
ôi em yêu
tội nghiệp tôi
tôi chỉ là người
không thể không yêu em
ngàn đời như thế
bởi người tôi yêu
là em – sự thật
hay gọi một cách khác – là chân lý
đừng bao giờ nghi nan
chân lý
bay lên không trung
khi tâm bình yên
nghĩ về những điều tốt đẹp
ví dụ như buổi sang mới ra đường gặp một người nghèo khó ăn xin và bỏ mấy đồng vào tay họ
lã lướt một niềm vui
tưởng như bay lên mây
khi thấy đời tươi thắm
đạp xe một vòng
nhìn ai cũng đẹp
nhìn ai cũng muốn bay
như bướm hoa trong vườn
một ngày xuân mới
ta cũng muốn bay lên
xa khỏi trần gian
như đã từng tưởng tượng vậy
kẻ lạ
kẻ lạ dĩ nhiên không phải là ta
chắc chắn khác ta
mọi thứ
nhưng có khi
kẻ lạ là ta
vì từng ngày trong ta vẫn âm vang
tiếng nào ấy
nói bên tai
những lời kỳ lạ
rằng
hãy đốt cháy tất cả
tro bụi sẽ trở thành
hóa thân ta
từng ngày là người lạ
một khúc kinh cầu cho kẻ ấy
TỪ HOÀI TẤN
2015
(tác giả gởi)
*
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét