Khi bóng tàn trăng người ngậm tù và
Ở bên dốc núi vài cô em mọi nhỏ
Rừng sắp qua thu chiều sắp qua ngày
Ngồi uống cốc nước mát bên khe suối
Không em lời chim hót nghe thành quen
Một bài ca nhịp đều qua năm tháng
Không em đời cũng không thể gọi tên
Nguời khuất nẻo xa xa trầm khúc lắng
Chiều nay một thoáng nhìn theo bóng mây
Thu hết rồi vương vài giọt nắng vàng
Em phía bình nguyên đường về tít tắp
Mong chờ theo ngọn gió lướt bay ngang
Núi xa đèo dốc mỏi bàn chân đi
Người một thời xuân qua ngày tháng tới
Chiều nay ngậm ngùi vài chiếc lá rơi
Tạm biệt thu khúc hát vang dưới núiTừ Hoài Tấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét