tản mạn trong mưa
có phải chiều ni mưa,
nên dòng Hương trắng đục
bên tê bờ,
ngươi nhớ một dòng xanh
có phải lời mong manh,
ngỡ chòng chành,
nên ái ngại.
câu thơ buồn khoá trái cửa tâm hồn.
có phải chiều ni mưa,
nên đường về ướt nắng
câu thơ vàng,
gió cuộn
khẽ khàng rơi.
có phải chiều ni say,
nên lòng ngươi mềm nhũn
một dòng sông
đã đánh đắm con thuyền.
huế và em
cái dấu chấm lửng
tôi bỏ quên từ hai mươi năm trước
đêm trở về
thắp sáng giọng đò đưa
tôi chẻ ngìn sợi tóc
sợi tóc nào còn xanh
cho tôi chút chuyện tình năm cũ.
mái trường xưa
lặng lẽ
dấu chấm buồn.
Huế và em,
tô cơm hến cay sè con mắt.
miếng vả nào?
- chua chát một đời nhau
sao em đành, đánh mất buồng cau
để chợ Dinh
- miếng trầu không héo úa.
tôi đan nghìn sợi nhớ.
sợi nhớ nào?
- quay quắt bến đò chiều
đêm tôi về,
- tan rã bước cô liêu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét