mùa
nắng tàn
nhiều năm trong tận khốn cùng
mơ niềm xa lạ
một ngày vượt tới đỉnh cao
của ước vọng
chấp chới giữa làn ranh
sự nghi hoặc
mới nghe những lời mật ngọt
từ người vắng mặt
lấp liếm những năm tháng cô độc
bằng mơ mộng của kẻ vô danh
mùa nắng tàn còn những giọt nắng cuối nuối tiếc
trên bờ cây
tôi lặng lẽ như không ai
thấy
nhà
thuê
một người ngồi trên một
chiếc ghế và
một người đứng bên cạnh
cái bàn không
trong khi đó
con chó nằm giữa
căn nhà trống
ở cửa ngoài
ngọn gió đi vào và
thổi bay chiếc rèm cửa
màu hoa ngũ sắc
cô gái thuê nhà bỏ đi từ
hôm qua
bà chủ nhà la inh ỏi
ngoài hẻm
người
ngồi
người ngồi
ngồi người
tháng chin đỏ
đỏ tháng chin
bảy mươi năm
nhiều thế hệ mười bảy tuổi lên đường
người ngồi
ngồi người
chiếc mũ lệch
trong khu vườn của ký ức khốc liệt
những bức tượng người ngồi
những chiếc mũ nồi của các cuộc chiến tranh đã qua
ngồi người
gởi một cành hoa truy niệm tuổi thanh xuân
Amen
A Di Đà Phật
Từ Hoài Tấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét