BIÊN CƯƠNG
Tưởng niệm nhà thơ PHẠM NGỌC LƯ
biên
cương hành chí hồ thỉ
ngôn
ngữ thơ di lụy một đời
người về bản quán nhà tan nát
tâm
tư ưu uất tháng năm trôi
ngồi đây mời bạn chung rượu đắng
kẻ sĩ đạp gai giày cỏ qua sông
xa
bao năm một ngày thoáng
gặp
gió
phi trường bình định
cát
bay bay
vội vàng tay vẫy không hẹn lại
thuở ấy bụi đường lắm tai ương
ta
theo trận mạc về an phú
thời xuân thu
sớm biển chiều rừng
bước đi lửa tình sắp cạn
nhìn
lại mình rách nát tang thương
bạn tôi chí lớn mài gươm bén
chảy máu đời thơ buổi chợ tàn
ai
hiểu cho mi đời thất chí
chung
rượu này đối ẩm với ai
đêm
xưa gác trọ vài ba đứa
chơi một phùa sảng khoái
tan
hàng
nay
hong bếp cũ tro than lạnh
nhìn
đăm đăm vách lá chơ vơ
chỉ thấy tháng ngày xuôi lớp lớp
đời mi trôi quạnh quẽ vào ra
nhớ bạn đêm về đau vết cắt
dấu đời qua dao nhọn cứa vào tim
ta
qua cầu nhìn giòng sông khập khiểng
máu
về tim nhịp đập luân hồi
đêm
nay ngâm lại biên cương trấn
hành
phương đông uất hận ngút ngàn
mây
đùn kìn kịt từ đất khổ
vó
ngựa cao nguyên đỏ xóm làng
cung
đàn xưa ai người tri kỷ
chiếu bạc đời soi nỗi đắng cay
giông
bão đời xoay
gãy
rồi bút bạc
đời sang trang khép
khúc
oan tình
hình
như gió thổi qua liếp cửa
vi
vu nghe tiếng gọi trùng khơi
gọi ai nơi tận cùng biên tái
mây
khói tàn tro phủ tượng đài
ta
rơi giòng lệ về chốn cũ
dấu giày thô ngươi ở trọ quê nhà
Cái
Trọng Ty
Texas, May
26 2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét