Bài số 31
KHI MÙA THU ĐI QUA NHỚ NGƯỜI TRÊN CAO NGUYÊN NGÀY ẤY
Năm tháng không mòn nỗi nhớ nhung
Người yêu trên cao nguyên tháng mười
Như nhớ lại những năm một ngàn chín trăm sáu mươi ở ngày tháng cũ
Cũng nhà thờ ngay đầu dốc
Tôi cầm tay nàng bước qua cửa thiên đường
Tưởng rằng người đã biệt tăm
Và tình yêu chỉ còn là đám mây bay
Lang thang một đời không biết về đâu
Tôi đã gặp một tình yêu trên cao nguyên
Những chiều bên nhau bên ngoài hàng hiên ga tàu điện cũ
Tôi cầm tay nàng suốt buổi
Tôi tưởng sẽ không bao giờ rời xa em
Nhưng em đã xa tôi một ngày thu
Cánh hoa yêu rụng bên đường phượng bay, mùa hè từ biệt đã lâu
Tôi trở lại cao nguyên cũng mùa thu năm ấy
Em đã bên trời tôi tìm kiếm ai đây
Năm tháng về kia tuổi đời đang xế
Râu tóc còn xanh trong những mộng mơ xưa
Người yêu trên cao nguyên ngàn đời là người yêu ấy
Bao giờ nàng trở lại
Dở trang tình sử đẹp, buồn trong khoảnh khắc, còn nhớ đến ngàn sau
Bài số 32
THỨC CÙNG EM TỪ NGÀY HÔM TRƯỚC
Ta đã thức cùng em từ ngày hôm trước
Ngày chưa khai sinh trái đất này
Tình yêu có cùng ta điều ước
Ngàn sao sáng rọi một đường bay
Ngày ấy khi mây nằm chân trời
Khi núi cao còn chưa tuyết phủ
Bình nguyên còn không bóng người
Cây lá còn xanh màu nguyên thủy
Đó là khi ta thức cùng em
Ngày hôm trước lúc trần gian tạo dựng
Lúc tỉnh yêu trong vắt như nước sông xanh
Lúc là em nơi thiên đường nội cỏ
Từ hôm trước ấy ta cùng em
Khi trái đất không ngày và đêm
Khi tình yêu không còn năm và tháng
Khi xa và gần không là khoảng cách mông mênh
Nghĩa là ta thức cùng em từ hôm trước
Như thuở xa xưa đã hẹn rằng
Tình đôi ta là điều luôn hiện thực
Trong cõi trời và đất mênh mang
Từ hôm trước
Ta thức cùng em
Cảm tạ cuộc đời này
Bài số 33
CON ĐƯỜNG LẦM THAN
Khi đang sống có ai nghĩ đang đi trên một con đường
Đầy lá hoa hay nhiều lắm gai chông
Qua hơn nửa cuộc đời vẫn còn mù mịt
Những ước mơ như một vết thương
Khi đang sống, thời gian qua không biết
Không biết vui hay phải biết buồn
Ngày im ắng trong nỗi sầu ly biệt
Của ngày hôm qua hay đêm trước cuộc tang thương
Khi đang sống có ai biết con đường của tôi
Một mình trong niềm vui cô độc
Tôi là ai hay tôi là bóng của một người
Trong vở kịch dài của kẻ ngốc
Khi đang sống ai có biết tôi cũng là một người
Đã đi gần trọn con đường của số kiếp
Tôi là ai, kẻ xa lạ cuộc đời
Tôi là ai, tôi là ai không biết
Con đường lầm than dài mãi không thôi
Bài số 34
BỎ XỨ
Tôi có tình yêu của kẻ thiếu quê hương
Những chặng đường lữ thứ
Nửa đời quán trọ muôn phương
Khúc hoài tình của người lỡ vận
Tôi đi trên những con đường hôm qua
Và tôi nghĩ ngày mai cũng vẫn con đường đó
Tôi có những ngày mang vết thương thù hận trên vai
Vết sẹo đã hằn sâu quá khứ
Tôi vẫn đi trên những con đường hôm trước
Cũng chỉ là con đường như mọi con đường
Cũng chỉ là nỗi buồn của tên thua cuộc
Nhiều năm là kẻ mất linh hồn
Tôi có tình của người tha hương
Hay không có quê hương cũng vậy
Xứ sở nào cho tên tuổi đã lạc đường
Niềm tin nào ngày tháng ấy
Bỏ xứ hề thanh niên bao lứa
Bạc đầu xanh mộng mị bên trời
Ra đi hề có mong trở lại
Ngay sau hề ai nhớ bến sông kia còn bóng người ngồi
Bỏ xứ không hề ly biệt mãi
“Cáo chết ba năm quay đầu về núi”
Cội nguồn thao thức những đêm khuya
Nhìn trăng mà hẹn ngày mai tới
Về xưa yêu dấu thuở quê nhà
Bài số 35
TÔI ĐI TRÊN NĂM THÁNG, CÓ MỘT CON ĐƯỜNG
Tôi đi trên năm tháng, một con đường
Đường không tới ngày mai
Đường loanh quanh
Đường uốn khúc
Đường không dài nhưng không có điểm kết thúc
Đường vẫn đi còn đi
Đường đi mãi
Tôi đi trên năm tháng, một con đường
Chỉ một con đường
Tôi còn đi vẫn đi
Đến khi biến mất như sao Hôm
Khi thức giấc như sao Mai
Cũng đều tan theo ánh dương ngày mới
Tôi đi trên năm tháng, một con đường
Mặt trận phía miền nam đã lặng lẽ
Tôi vẫn còn lang thang, đuổi bắt những ảo ảnh
Mặt trận của tôi còn tiếp diễn (trong cô độc) bốn phương
Như thế con đường vẫn dài, không thể kết thúc
Tôi đi trên năm tháng, không còn một con đường nào
Tất cả đã biến mất
Tôi vẫn đi còn đi
Với năm tháng
Thời gian có bao giờ dừng lại đâu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét