Thứ Tư, 22 tháng 9, 2010

Thơ Cao Thoại Châu

Hoàng cúc ven sông

Một ngày trở lại bờ sông cũ
Cây lá đôi bờ vẫn tốt tươi
Nắng vẫn vàng như lòng mong ước
Vẫn hiền hòa lờ lững nước sông trôi

Những cảm xúc một thời xưa ấy
Xưa nhưng không cũ bao giờ
Rong rêu phủ trên bờ đá ấy
Dỡn cùng cơn sóng nhỏ đi qua

Như một lời chào ngày trở lại
Ấu thơ ơi tôi đã quay về
Thân tơi tả và hồn bụi bám
Lãng mạn một thời theo con nước đi xa

Cùng với những hồ nghi sự sống
Những tin yêu lắng đọng hôm nào
Bàn tay nhẹ đặt trên đá bến
Giật mình chai sạn biết bao nhiêu

Nước và đá và cây và gió sớm
Lao xao như biết đón tôi về
Những ấn tượng đã chìm trong ký ức
Mang về trả lại bến sông kia

Nước và đá và cây và gió sớm
Mà sao không thấy một người nào
Đã cùng qua một thời trẻ dại
Bây giờ phiêu dạt những nơi đâu

Ở những bến thường hay có quán
Cho người về tìm lại dấu năm xưa
Kẻ cô độc không người ra đón
Bơ vơ cũng thể một căn nhà

Trở lại thấy rất vàng hoa cúc
Không ai trồng vàng rực ven sông
Có phải đấy là tấm lòng tri ngộ
Đón tôi về tơi tả hay không ?

22-9-2010

Không có nhận xét nào: