Thứ Sáu, 18 tháng 2, 2011

Thơ Hoàng Xuân Sơn


TỊCH MỊCH CUỒNG


trôi giữa biển nghe lòng vòng nhớ biển
ở lâu năm trên đất hóa điên khùng
cây trụi nắng thổ vàng ra quận huyện
cạn điêu phù nên ngấn lệ hồng chung

ngân tiếng khẽ suốt dặm hành tất bật
rồi ca xang như một kẻ vô nghề
cho miệng đắng nuốt tinh ròng môi mật
của trân kỳ thơm buổi ấy hồng nghê

khi thấm mệt luồn theo người vô rú
cuối hang dơi sẽ đụng bóng chiều tà (*)
cành nhan rỗi treo biển cuồng sông lú
con mắt chìm khúc mặc niệm trường ca

bơi hết đảo nhóm một phường vô vọng
từ chim hoang còn giọng khản trên đồi
cứ nổi lửa cho người về mong ngóng
một bếp hồng xuân vạn đại trùng khơi

jan.2011
(*) ý Nguyễn Đức Sơn


Trích lại từ damau.org

Không có nhận xét nào: