LỤT
mùa nắng hạ nước tràn
qua góc phố
thổi mưa về nghe buốt
lạnh đôi chân
nhớ
quê mình nặng hạt mưa
bay mùa lũ tới
áo sờn vai ngậm đắng
với tư bề
thương một nắng hai sương
bên bờ lau sậy ốm
nhìn
nước trôi mà quạnh nhớ
đôi hàng lệ
áo nghĩa thư giờ đây
bay theo gió
có lui về biền biệt
cuối chân mây
này em nhé! phong
sương đời còn lại
xin cho ta lần lửa một
đôi điều
khóc
khi mô nước về với dòng
sông định mệnh ?
nhớ nhung hoài nắng
gió mưa sa hai đầu núi giữa thân gầy
ta chỉ thấy sông chảy
đá mòn qua kỷ niệm xoáy thời gian
uống
say mèm
cho tới khi nước ngập dưới lòng chân
nhà sụp
đổ đám trâu bò ngơ ngáo nhìn theo lá
tưởng
là chơi mà đêm đen trào tới biết khi nào
chạy
mộng
vỡ mê đường biết hỏi ai ?
lụt
cả châu
thân cả thôn đoài
áo em
ướt tình anh ướt
hoa với
cành trôi theo dòng nước bạc
sợ
chi mô ngày hóa kiếp ngước nhìn sông
thấy
quê người lại nhớ quê ta
ôi! mênh
mông phủ lấp cả con thuyền
ngày
xưa đó ta đi cùng với lụt
đến bây
giờ nước chảy huê trôi tình một nắm…
em có
về thắp nhặt dùm ta nhé
giữa
chốn ba đào nghe rộn tiếng tào khê ./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét