Thứ Hai, 22 tháng 8, 2022

THƠ LOẰNG NGOẰNG (tiếp) từ bài 18 đến 22

 


18. BÔNG HỒNG 


Tôi yêu bông hồng vàng 

Vì nàng yêu bông hồng vàng 


Tôi không có được diễm phúc cài bông hồng trắng lên áo mẹ tôi như Ngài Nhất Hạnh đã viết 

Vi mẹ tôi mất sớm và tôi không có mặt ở đó 

Đó là nỗi buồn thiên cổ của tôi 

Nên tôi đã tự hứa với mình là không yêu bông hồng trong cuộc đời của mình 


Nhưng từ khi gặp lại nàng sau cuộc chiến tranh dài

Nàng đưa tôi vào khu Vườn Hồng ở nơi nàng sống 

Nàng nói nàng yêu bông hồng vàng, như sự ấm áp của tỉnh yêu thương sau bao tháng ngày cô đơn lạnh lẽo 

Và tình yêu của tôi đã mang lại sự ấm áp đó 

Cũng như tình yêu của nàng cho tôi sự nồng nàn thương yêu của tình mẹ, người mẹ thiếu vắng từ xa xưa của tôi 


Mỗi năm nàng và tôi đến khu Vườn Hồng 

Tôi xin một đóa hồng vàng 

Gắn lên ngực áo nàng 

Tôi mong tình yêu của chúng tôi sáng tỏa như thế 


Tôi yêu bông hồng vàng 

Như yêu nàng 

Tình yêu của cuộc đời tôi




19. Ý NGHĨ BUỔI SÁNG 


Buổi sáng ngồi cà phê một mình 

Không có chi phải buồn 

Vì nỗi buồn của tôi ở cao nguyên 

Ở một mùa Xuân rất xưa 

Từ đó tôi đã không còn thấy mùa Xuân 

Chỉ là hoài niệm 

Tôi không có mùa Xuân 

Đã theo người mẹ yêu của tôi về trời 


Tình yêu của tôi ở bên kia đại dương 

Nàng chờ đợi tôi bên mấy gốc bông hồng mới nở hoa ngày trước

Tôi sẽ trở lại vào mùa thu 

Sau mùa ôn dịch 

Tôi đã cưới nàng từ nhiều năm trước 

Nhưng xa nàng mấy năm nay 

Chưa có tuần trăng mật trọn vẹn 

Tôi sẽ về bên nàng 

Cùng dưới một mái nhà, như mong ước 


Khi uống ly cà phê buổi sáng một mình 

Suy nghĩ về nhiều điều 

Tình yêu và cuộc đời 

Cũng như bóng mây qua 

Ngày mưa tới 

Ngày nắng đi 

Thời gian như thế 

Không gian như thế 


Nơi này 

Có một mình ta 

Mơ mòng với ngày tháng 


20. YÊU NHAU CÓ CẦN NHÌN VỀ CHUNG MỘT HƯỚNG 


Tôi với nàng đã xa nhau lâu 

Năm tháng biến mất và tôi còn đây 

U sầu với những chữ

Con đường trước mặt không còn, tôi ở đây 

Đắm chìm giữa mê lộ


Đôi mắt em nhìn về hướng nào khi tôi ngó nghiêng 

Mủ tăm nhân ảnh 


Yêu có phải nên nhìn về một hướng 

Hay loanh quanh lẩn quẩn cũng lại về 

Hay ta ngâm trầm một mối đam mê 

Không cần thiết phải nhìn chung một hướng 


Yêu không cần thiết nhin về chung một hướng 

Vì như vậy dễ gây tai nạn giao thông 

Yêu thì nên nhìn về nhiều hướng 

Ta sẽ được có nhiều lựa chọn 

Sự tự do là điều cần thiết 


Với tôi 

Tình yêu không cần tự do 

Tôi thich tình yêu của tôi được giam giữ trong ngôi nhà bông hồng của nàng 

Tôi không cần phải nhìn hướng nào cả 

Vì tôi đã ở trong đôi mắt nàng 

Và hình ảnh nàng đã đầy trong đôi mắt tôi 


  1. 21. MỘT MÌNH 


Một mình thì chắc là người cô đơn rồi 

Tự nguyên nghĩa của nó là vậy 

Đi một mình 

Đứng một mình 

Nằm một mình 

Ngồi một mình 

Đi du lịch một mình ( hay còn gọi là đi phượt)

Không làm phiền ai 

Ai cũng không làm phiền mình 

Một mình có thú vui của nó 

Một mình thật tự do 

Suy nghĩ kiểu gì cũng được 

Tôi thả rong tâm trí mình trên cõi mênh mông của tư tưởng 

Chẳng ai đụng chạm tôi cả

Tôi tự do toàn phần 


Tôi thường uống cà phê sáng một mình 

Quán của bà chủ cũng không chồng sống một mình 

Dĩ nhiên là bà ấy pha cà phê rất ngon 

Tôi ghiền cà phê chứ không mê bà ấy 

Vì bà ấy giờ thích sống một mình không muốn phục vụ ai cả

Tôi cũng không làm phiền bà ấy nhiều ở một góc nhỏ hẹp vừa đủ 

Nhìn ra bờ kinh, có hoa cây cỏ tươi tắn được chăm sóc quanh năm 

Có thể ngắt một bông hoa tặng người yêu mùa nào cũng được 


Tôi có người yêu cũng sống một mình mấy chục năm nay ở bên kìa bán cầu 

Tôi và nàng không thể chung sống cùng nhau vì nhiều lý do 

Chúng tôi chấp nhận vì không muốn ai làm phiền hay hạch hỏi yêu cầu này nọ

Và chúng tôi thấy thoải mái vì điều đó 

Chúng tôi được một mình cùng nhau 

 “hai phương trời cách biệt “


Những bậc vĩ nhân thường sống một mình để làm những công việc vĩ đại 

Tôi chỉ là người bình thường 

Với cuộc sống bình thường 

Làm những việc bình thường 

Nhưng tôi rất yêu đời 

Vì được một mình 


Hoan hô chú nghĩa một mình 

Hoan hô một mình 

Hoan hô tự do 




  1. 22. THU SÀI GÒN 


Mọi người đều biết rằng 

Sài Gòn chỉ hai mùa mưa nắng 

Không có mùa thu 

Nhưng sáng hôm nay 

Anh bạn tôi quê gốc Hà Nội xưa nói với tôi trời Sài Gòn mùa thu như Hà Nội 

Tôi không biết mùa thu Hà Nội vì chưa được trải nghiệm một lần nào ngoài những gì qua sách vở 

Tôi cũng không có người yêu ở Hà Nội để nhớ nhung tìm về 

Tôi chỉ thấy sáng hôm nay trời âm u gió nhẹ trên những con đường im bóng hai hàng cây xanh nhiều năm tuổi 

Tôi nghe mùa thu qua tiếng động ầm ào của nhịp sống đô thị 

Tôi nghe tiếng thở người phu xe già trên đường năm xưa đạp qua con phố ngày năm ấy như hoài niệm khó quên 

Tôi đi dưới đường trong một buổi sáng tình cờ 

Sống ở Sài Gòn nhiều năm quen “Miền Nam mưa nắng hai mùa”


Sài Gòn ấy không có mùa thu vẫn đẹp 

Không có nhận xét nào: