Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2022

THƠ LOẰNG NGOẰNG (từ bài 33 đến bài 37)

 

  1. 33. BỎ QUÊN 


“Bỏ quên túi áo ở trong túi quần “ (Vương Tử nhại thơ Bùi Giáng)


Mỗi người cũng nên bỏ quên một thứ gì đó trong cuộc đời 

Cho mình được nhẹ nhàng một chút 

Quên những gì đáng quên 

Những thứ cần quên 

Để mình có được những gì mong muốn 


Nhưng điều rất tệ là bỏ quên tình yêu của mình có được 

Vì sẽ không bao giờ có lại 


Ta có thể quên đi quá khứ của một kẻ thất bại 

Quên đi những năm tháng hèn kém của một kẻ bất tài 

Quên đi nỗi buồn của kẻ thất tình 

Hay nói chung là đừng nhớ tới những gì không vui 

Dĩ nhiên là ta không hẵn là kẻ lạc quan 

Nhưng cũng không phải là người bi quan 


“Nếu người muốn co lại, trước hết hãy cho phép nó duỗi ra. Nếu người muốn từ bỏ, hãy cho phép nó nhảy xuất ra. Nếu người muốn có điều gì, trước hết phải cho đi thứ đó.”

(Lão Tử, Đạo Đức Kinh)


Tôi sẽ bắt đầu từ 

Bỏ quên tất cả 

Nhưng không bao giờ bỏ quên tình yêu tôi 

Như thế sẽ không còn ý nghĩa cuộc sống 

Vì Ngài Lão Tử đã dạy rằng:

“Mỗi cuộc hành trình vạn dặm đều bắt đầu từ những bước chân nhỏ nhất.”


Tôi sẽ bỏ quên tất cả 

Và tôi luôn sẽ bắt đầu 

Bằng tinh yêu tôi 

Với Nàng 


Túi áo hay túi quần 

Cũng chỉ là những túi 



  1. 34. HÌNH BÓNG 


Buổi sáng tôi uống 2 ly cà phê đen không đường 

Ngọt dịu như nỗi nhớ nàng 

Êm đềm như tuần trăng mật của tháng năm 

Chúng tôi như hình với bóng 

Đã tan lẫn vào nhau niềm hạnh phúc 

Thắp lại ngọn nến đam mê của thời tuổi trẻ 

Khi ấy tấm lòng còn trong veo 

Nơi cố hương yêu dấu 

Khi ấy chúng tôi đã nhìn nhau, “biết ra sao ngày sau “

Không có một lời ước thề

Không có một buổi hò hẹn 

Không có một lần chuyện trò như những kẻ yêu nhau 

Nhưng chúng tôi có tinh yêu 

“Hình như là tình yêu “

Có vẻ hơi điên rồ một chút 

“Luôn luôn có chút điên rồ trong tình yêu. Nhưng cũng luôn luôn có chút lý trí trong sự điên rồ.”
There is always some madness in love. But there is also always some reason in madness.

FRIEDRICH NIETZSCHE 


Chúng tôi đã có nhiều năm xa cách nhau 

Vì mọi lý do của cuộc sống 

Nhưng bây giờ chúng tôi đã được bên nhau 

Giữa tuần trăng mật bất tuyệt của tình yêu 

Như hình với bóng 



  1. 35. TÌNH YÊU 


Tháng mười Sài Gòn nắng rất đẹp nhưng mưa lụt dài ngày ở Huế 

Nàng bỏ tôi về Huế 

Nàng có dịp đi lội nước trong Thành Nội như hồi nhỏ 

Tôi ở Sài Gòn ngâm nga buổi sáng với ly cà phê không đường 

Nàng ở Huế vui chơi với các em 

Khi không có tôi nàng nhắn tin em nhớ anh 

Nhưng khi ở gần nàng, nàng nói em ghét anh 

Tình yêu là vậy đó 


Tôi ngồi giữa tháng mười ở Sài Gòn 

Và tôi nhớ nàng 


  1. 36. NHÀ GA


Mùa hè, tôi không có việc gì làm, tôi được chủ thầu cho nghỉ một tuần chờ hợp đồng mới 

Tôi thường đi đến các nhà ga

Sân bay hay tàu hỏa 

Dĩ nhiên là không đưa đón ai cả 

Nhưng tôi thích không khí của nhà ga 

Làm tôi nhớ được rất nhiều chuyện đã từng qua trong cuộc đời mình 

Tôi nghĩ trong đời mình ai cũng đã từng đến nhà ga một lần 

Tôi thì rất nhiều lần quý vị ạ 



6 tuổi tôi đã có dịp đưa gia đình tôi ở bến xe lam lên phố để vào Nam 

Bến xe ở làng có vài chiếc 

Tôi không được đi theo vì đang học dở niên khóa ở trường làng 

Tôi chạy theo chiếc xe lam chở gia đình tôi 

Hình như tôi có khóc 

Và thấy mẹ tôi lau nước mắt 

Nhưng cuộc sống là điều bắt buộc phải chia ly 

Đó là lần thứ nhất 


Khi gia đình tôi đã lạc nghiệp ở một Khu dinh điền ở Bình Tuy

Cha tôi đưa tôi xuống ga Suối Kiết đế vào Sài Gòn học 

Tôi chỉ mới lớp Nhì

Nhưng ở chỗ cha mẹ tôi không có trường học 

Là năm tôi 8 tuổi, một mình đi tàu vô ga Sài Gòn để về ở nhà Dì tôi ăn học 


Cha mẹ tôi không muốn tôi thất học nên dù có đi đâu từ quê vào Nam rồi từ Nam về Trung hay bỏ quê lên Tây nguyên lập nghiệp, tôi vẫn được đi học đàng hoàng không bị ở lại lớp nào 

Nhưng chiến tranh thì không cho gia đình tôi được hạnh phúc như thế 

Tôi cũng thế, từ giã đời học trò để lao vào một cuộc sống khác, gần gũi với cuộc chiến 

Nhưng năm tôi vừa bước qua 21 tuổi , mẹ tôi buộc phải dừng chân, nghỉ ngơi mãi mãi,  vì một quả đạn pháo oan nghiệt từ phía núi xa ở một thành phố cao nguyên 

Mẹ tôi vừa mới được thêm mười ba ngày đầu tiên của tuổi 44

Tôi nhận tin qua máy vô tuyến ở đơn vị, tôi trở về phòng trọ và khóc suốt đêm 

Mẹ tôi đã nghỉ lại ở ga cuối cùng rồi 

Cha tôi cũng không còn phiêu lưu nữa 

Và tôi hàng năm vào mùa hè không còn ra sân bay để về nhà thăm cha mẹ 


Sân ga chỉ có mình tôi 

Khi mùa hè tới 

Vì không có được hai người như “sân ga chỉ có hai người “ của một cái truyện mơ mộng nào đó, tôi thường đi một mình loanh quanh các nhà ga, tôi chuyện trò với chữ nghĩa 

Dù thời đại hạt nhân này chữ nghĩa cũng vô ích 

Nhưng tôi vẫn yêu mến những sân ga 

Nơi cuộc sống của mọi người đang trải qua với nhiều cung bậc cảm xúc, với sự phong phú của những mảnh đời đang quay đang lướt trên thời gian của mỗi số phận 

Và tôi sẽ được yêu mến mình 

Cũng như yêu mến cuộc sống  vì con người mãi mãi là sự khám phá bất tận 

“Chúng ta yêu cuộc sống, không phải bởi vì ta quen sống mà bởi vì ta quen yêu thương“

We love life, not because we are used to living but because we are used to loving.

Friedrich Nietzsche

(15/10/1844 - 25/08/1900)




  1. 37. HUẾ MƯA VÀ NẮNG 


Về Huế mùa này 

Tháng mười, mới cuối tháng 9 âm lịch 

Bước vào những ngày tàn thu 

Không biết mưa hay nắng 

Thật ra tháng này Huế đã mưa và bắt đầu có vài cơn bão đầu mùa rồi 

Nhưng khi bước xuống phi trường Phú Bài, trời tạnh ráo, hơi se lạnh 

Tôi đi taxi ghép với vợ chồng anh bán vé số ở Bình Dương về thăm quê, trò chuyện vui vẻ 


Tôi nhận tin nhắn của nàng bất ngờ về chuyến đi phía Bắc với các em 

Nói tôi phải ở Huế một mình mấy ngày 

Chờ nàng 


Tôi vừa tới Huế thì nàng đã đi Hà Nội 

Nàng nói ba ngày nữa mới gặp 

Tôi thuê khách sạn gần trên chùa Từ Đàm

Buổi sáng tôi đi bộ lên chùa nghe sư tụng kinh sáng 

Chờ nàng 

Tôi uống cà phê sớm ở quán gần cầu Nam Giao 

Không ngon lành gì nhưng có chỗ ngồi nhìn mông ra đường 

Cuộc sống vẫn đang diễn ra thường hằng 

Không ai biết tôi đang chờ nàng 

Mấy ngày nữa nghe rất lâu 

Tôi nghĩ tôi phải lên chùa xin sư ngồi thiền cho quên thời gian chờ đợi 


Tôi ăn cơm chay ở Đập Đá

Thêm một đĩa bánh cuốn mười ngàn 

Một bữa trưa nhẹ nhàng cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng 

Nước sông Hương vẫn còn  đục sau trận lụt vừa qua 

Nhưng trời có nắng 

Không biết được mấy ngày 

Nghe nói lại sắp có áp thấp nhiệt đới đang vào biển đông 

Không biết khi mô vô Huế 

Nàng thích trời mưa dầm 

Để tôi khỏi xách xe đi lang thang 

Tôi sẽ ở bên nàng và âu yếm nàng như ý muốn 

Nhưng tôi chán trời mưa ở Huế

(Tôi nhát lạnh trái lại với nàng chịu lạnh rất giỏi)


Huế mưa và nắng không theo ý tôi và nàng 

Nhưng tinh yêu của chúng tôi không bao giờ mưa hay nắng 

Không có nhận xét nào: