Thứ Tư, 7 tháng 12, 2022

THƠ LOẰNG NGOẰNG (từ bài 43 đến 47)

 



  1. 43. NHỮNG CƠN MƯA THÁNG MƯỜI MỘT 


Sài Gòn thường không thể mưa vào tháng mười một 

Nhất là sắp tới mùa Giáng Sinh 

Nhưng trời đã mưa nhiều ngày qua vào buổi chiều 

Trái đất cũng thay đổi 

Như con người cũng thay đổi 

Biết làm sao được 

Không có gì là bất biến cả

Tôi chỉ mong rằng em 

Sẽ không bao giờ thay đổi tình yêu với tôi 

Như tôi từ bao nhiêu năm vẫn một lòng 

Yêu em 

“ Trăng tròn chỉ có đêm rằm

Tình ta tháng tháng, năm năm vẫn tròn. ” (Ca dao)



  1. 44.  NHỮNG NGƯỜI PHỤ NỮ BÁN HOA 



Tôi không nói về các chį em trong những căn nhà treo đèn lồng đỏ 

Tôi viết về những người phụ nữ đi xe đạp bán hoa dạo trên đường phố 

Như vườn hoa di động được di chuyển qua các ngõ hẻm con đường đô thị 

Từ những vùng ven hay xa hơn 

Hóc Môn Bà Điểm Gò Vấp Củ Chi hay từ Trảng Bàng Gò Dầu … cách xa hàng chục cây số 

Việc mưu sinh không thể tính xa hay gần 

Chỉ là cuộc sống phải như thế 

Sức nặng của sự lam lũ không làm héo mòn nụ cười chào mời của các chị 

Những góc đường đem cả một trời thương nhớ vào hoa 

Để cái đẹp tô điểm cho cuộc đời 

 “Hoa luôn làm cho mọi người tốt hơn, hạnh phúc hơn, và hữu ích hơn. Chúng là ánh nắng mặt trời, thức ăn và thuốc cho tâm hồn.”


Thành phố vừa bắt đầu vào mùa lễ hội cuối năm 

Hãy yêu hoa và cùng ủng hộ các chị em 

Những người phụ nữ bán hoa 





  1. 45. THANKSGIVING 


Tôi sẽ không về kịp với nàng trong ngày Lễ Tạ Ơn năm nay 

Ngày thứ năm của tuần thứ tư tháng mười một 

Tôi chỉ có thể gởi lời yêu qua mạng đâu đó trên trời 

Các con sẽ vui với nàng 

Với đầy đủ vật phẩm của trần gian ban tặng 


Tôi chỉ yêu cầu nàng một ý muốn nhỏ

Hãy giải thoát cho chú gà Tây 

Bởi vì một danh sách dài thực phẩm dưới đây đã đủ cho một bữa ăn sum vầy:

Đậu đũa đút lò

Rau củ nướng

Nhân nhồi (Stuffing)

Khoai nghiền

Bánh bí ngô (bánh bí đỏ)

Bánh khoai tây thịt bò - La tourtiere

Nước sốt nam việt quất

Bánh mì ngô


Đó là một ngày những con gà Tây phải tuẫn tiết cho cuộc vui sum họp gia đình của con người 

Chắc chắn chúng cũng không hối tiếc gì vì đó là nhiệm vụ thiêng liêng của chúng 

Chúng được tồn tại chỉ vì mục đích cuối cùng đó: đem niềm vui cho mọi người 


Chỉ là tạ ơn Trời đất mùa màng đã đem cho một cuộc sống sung túc 

Chỉ là tạ ơn Ơn Trên đã ban ân gia đình ta sự ngọt ngào đầm ấm của tình thương yêu 

Chỉ là một bữa ăn mừng vui sum họp gia đình, chào đón những người thân đi xa trở về quê nhà hội ngộ 


Thực phẩm chỉ là những món ăn phục vụ cho niềm vui 

Tôi nghĩ không cần thiết phải lấy đi sự sống của một con vật 

Hãy cứu lấy những chú gà Tây 


Sự nồng ấm và hạnh phúc của Gia đình chúng ta, Tình yêu của chúng ta mới là điều vĩ đại 

Hãy tạ ơn vì điều đó 


Happy Thanksgiving Day ! 




  1. 46. EM VỀ 


Dĩ nhiên là em phải về nhà với các con

Cho kịp ngày đón Lễ Tạ Ơn 

Tạm biệt em một thời gian ngắn 

Anh còn dang dở hợp đồng đã ký với số phận 

Phải xa em lúc này 


Chúng ta đã có những ngày bên nhau hạnh phúc 

Khi gặp lại nhau sau những năm xa cách vì dịch bệnh 

Chúng ta đánh thức lại mùa trăng mật năm xưa 

Thật nồng nàn êm đềm và đáng nhớ của tình vợ chồng 

Những con đường, nơi chốn in dấu của đôi tình nhân như trong cổ tích 

Chúng ta không còn trẻ nhưng ngọn lửa của tình yêu bùng cháy 

Qua những tháng năm đẹp của cuộc đời 


Hợp đồng của anh không biết khi nào kết thúc 

Chắc chưa được về sum họp với em 

Nhưng ta sẽ cùng em bên nhau một ngày nào đó 

Vì tình yêu của chúng ta vẫn luôn sống mãi với thời gian 

Ta gởi lời chúc mừng em và các con đón Ngày Lễ Tạ Ơn trong ân sủng của Đất Trời ban xuống 

Happy Thanksgiving !





  1. 47. SÀI GÒN MỘT NGÀY NẮNG ĐẸP


Mỗi sáng tôi thường uống cà phê lòng vòng những cái quán ven bờ kênh Nhiêu Lộc 

Nước ngoài sông Sài Gòn đã đẩy vào đây tuy không tới được Bảy Hiền nhưng dù sao dòng kinh đen đã biến mất cùng những khu nhà ván bập bềnh hàng chục năm 

Thời gian không dừng và cuộc sống cũng vậy 

Nhưng thời đại đã sinh sản một lớp người khác 

Và dĩ nhiên tôi không thuộc về 

Tôi trở thành kẻ xa lạ 

Lứa chúng tôi được ví như dòng nước đen kia đã bi đào thải phải bị biến mất theo thời thế 

Chúng tôi không có gì đáng nói nếu không tự làm mình mất tích 


Tôi thường lòng vòng một mình với mấy cái quán ven bờ kinh 

Tôi làm bạn với buổi sáng 

Như hôm nay trời Sài Gòn rất đẹp, rất xanh trong sau ngày mưa u ám 

Tôi yêu buổi sáng này 

Yêu vẻ cô đơn của sự tự do 

Vì con người thực ra đã khóc vì nỗi cô đơn khi vừa lọt lòng mẹ 


Hãy cảm thụ sáng nay với Sài Gòn 

Nơi nỗi cô đơn vẫn lấp lánh

Không có nhận xét nào: