Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2008

Thơ Vũ Trọng Quang

Tháng chạp


Tôi đợi đất trời trở dạ

đêm cao nguyên âm tính dữ dội

sớm mai nở một đồi cúc dại

rực rỡ niềm vui khóc được


Xin một lần phạm tội

hái đóa vàng

nhớ ngày nào nụ hôn đỏ thật

không dám ném tàn phai xuống lòng thung lũng
sợ màu môi trở thành đáy vực


Trở lại trở lại chỉ mình tôi

chỉ mình tôi giấu mãi đồi hoa trong mù sương

áo vàng đã chân đèo bước xuống
chỉ mình tôi giấu mãi mùa đông trong tay ôm
giá rét đã chia lìa hơi ấm



CON ĐƯỜNG


Tôi vẫy tay chào chia tay tôi hôm qua
trở lại làm gì con đường mòn xưa cũ

hối tiếc làm gì lời nhàm chán của con ngựa chân mỏi

nhiều bàn tay trăm tuổi kéo từ phía sau lưng

không chùn bước tới

Tôi chào mừng tôi hôm nay
cắt băng khánh thành con đường thênh thang mới

ngôn ngữ quay trong không gian nhiều chiều

vẫn còn hai hàng cây

nụ hôn ban ngày bình thường

vẫn còn em


Tôi đợi tôi suốt chiều dài

ví dụ ai đó mai này mở nhiều đại lộ hơn
nhiều ngả đường giao nhau hơn
xin giữ lại xin giữ lại

hai hàng bóng mát

tôi muốn vậy


Vũ Trọng Quang

Không có nhận xét nào: