Thứ Sáu, 27 tháng 2, 2009

Huỳnh Như Phương - Dài thêm những ngày nắng đẹp


Một ngày cuối năm, trốn được những cuộc họp hành vô bổ với những bài diễn văn đầy sáo ngữ, trốn được những tiệc tùng rượu chè lai láng tràn ngập tiếng "dzô – dzô”, chúng tôi tìm được chỗ ngồi trong một quán cà phê bên đường, dưới giàn hoa giấy. Không ai nói gì, tất cả lặng lẽ nghe thời gian chầm chậm trôi qua, tự mình tính sổ một năm của đời mình.


Những nhà thơ kiêm nhà báo vừa trả nợ bài cho số báo cuối năm, đang sơ kết những bài viết được đăng. Gương mặt nhà nghiên cứu thường ngày đăm chiêu, nay thư giãn khoan khoái vì một việc lớn trong năm đã làm xong: chuyển giao thư viện quý giá của mình từ nước ngoài về, tặng một cơ quan khoa học của thành phố. Một nửa trong bàn cà phê này ăn Tết xa. Người của "bếp lửa còn thơm mùi bã mía" về Nha Trang xả hơi sau khi đã chuẩn bị số báo tân niên. Người của "dốc thông non và em trăng sương mù” năm nay không cùng bạn ngắm mai anh đào Đà Lạt, mà dự Liên hoan thơ quốc tế ở Kolkata, rồi còn đi thăm chùa Việt ở Bồ Đề Đạo Tràng và gửi mail báo tin vui rằng gặp một cậu học trò cũ của tôi đang tu ở đó.


Sau đôi câu chuyện bâng quơ, chúng tôi lại vơ vẩn ngắm trời tháng Chạp. Những ngày năm cũ chuyển giao cho năm mới, thời tiết phương nam hửng nắng, óng ả một màu vàng mật. Nhớ một câu thơ của Từ Hoài Tấn: "Thời tiết giao mùa rất nhẹ nhàng". Cái lô cốt chắn ngang tầm nhìn cả năm qua vừa được tháo dỡ. Một cơn gió thổi qua, bụi bay lên, nhưng pha loãng trong nắng dịu, không còn cảm giác ngột ngạt như những tháng trước đây.


Mọi người đi xa, tôi ăn Tết với chồng báo xuân còn đọc dở dang, bất ngờ bắt gặp một bài tạp văn thật hay của một cây bút trẻ không quen biết. Giao thừa mở máy thu hình, lại được chương trình "Gặp nhau cuối năm" thưởng cho những tràng cười sảng khoái. Thêm vài bữa gặp mặt anh em, bạn bè đủ cho những cơn stress năm cũ được rũ bỏ. Một cái Tết nữa trong đời trôi qua trong ý nhị của tình bạn.


Màu nắng những ngày cuối năm vẫn còn lưu lại Sài Gòn cho đến qua Giêng. Chậu phong lan chưng Tết trong nhà như cũng đòi được đưa ra ngoài sân để hưởng mùi nắng gió. "Càng có tuổi tôi càng thấy sự kỳ diệu của mỗi độ xuân về" - lời trong file chúc Tết ai đó đã gửi trong ngày đầu năm mới. Ước sao những ngày nắng đẹp này còn kéo dài, như một ân thưởng chia đều cho khắp mọi miền, mọi nhà trên đất nước.

Huỳnh Như Phương

http://www.baophunu.org.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=8509&ChannelID=62


Không có nhận xét nào: