Thứ Sáu, 31 tháng 7, 2009

SỐNG TRONG ĐỜI NHƯ GIÓ LỘNG

Trong chiều dần hết những cánh mùa thu chao vòng lần cuối
Tội lỗi em đâu hãy phơi bày
Một ngọn lá sẽ tàn, dù biết vậy
Hãy xanh hơn thuở mới ra đời
Và cũng như cánh chim cuối trời giông tố kia
Hãy vỗ tiếng chào lực lưỡng trên gió lộng

Tôi làm thơ một đời không ý nghĩa gì
Lời ngợi ca cỏ cây
Có khi vơi đi nỗi buồn cơm áo
Có khi yêu hơn một kẻ lạc lòng
Tôi đã đi ở cuối cùng kia
Và tôi sẽ bắt đầu nơi đó
Nơi đó, bắt đầu hay chấm dứt, không ý nghĩa gì
Nhưng lòng tôi, tên khốn nạn
Đã thì thầm với tôi
Hãy sống lại
Như chiều tà
Như đêm tối
Như lá cây

Môi của em đâu hãy mở
Mắt của em đâu hãy xinh đẹp
Tiếng diụ dàng đâu em hãy thốt
Và nụ cười em đâu hãy nở
Trong trái tim ta có một dòng huyết lưu
Nồng nàn và ngọt ngào như rượu lễ
Trên hai tay chúa dang ra
Mở đầu một bài chúc phúc

Mọi người sẽ đến đây,hẵn thế
Sẽ qùi dưới dãy ghế kia, đúng vậy
Nhưng ngàn đời họ làm sao biết
Kẻ ruỗi dong đã đến đây
Đã ôm bài thuyết giáo ra đi
Mãi mãi về sau
Im tiếng

Hãy cho tôi ngợi ca, một ngày
Trong ơn của đấng cao cả nào đó
Hỡi lòng tôi, tên khốn nạn, hãy im đi
Đừng thở dài những lời cay đắng
Hãy hát, lúc chiều tà
Hồn rung chuông vô tận
Sự bội phản của em đâu hãy phô bày
Tôi hết mình ca tụng

Một ngọn lá sẽ tàn, dù biết vậy
Hãy xanh hơn thuở mới ra đời
Và cũng như cánh chim cuối trời giông tố kia
Hãy vỗ tiếng chào lực lưỡng trên gió lộng

TỪ HOÀI TẤN

Không có nhận xét nào: