Thứ Ba, 22 tháng 6, 2010

Thơ Từ Hoài Tấn

Khúc từ biệt

Em sẽ đi sẽ đi sẽ đi
Sẽ đi
Câu hát ngậm trong miệng
Trái tim hòn bi lăn
Kẻ dối trá quay ngoắc người lại
Toác miệng nhe răng
Loài quỉ dữ

Em sẽ đi sẽ đi sẽ đi
Sẽ đi
Tiếng chuông đổ rục xuống thềm
Gã tu sỹ cởi áo bỏ lại
Câu kinh buồn như dòng cổ tự trên bia đá
Một loài hoa không sắc

Em sẽ đi sẽ đi sẽ đi
Sẽ đi
Người đàn ông của em có hàm râu quai nón
Phũ phàng và nồng nàn sự thật
Một đóa hồng đâm vào môi
Con dao cắm lên ngực

Em sẽ đi sẽ đi sẽ đi
Sẽ đi
Đi



Kỷ niệm

Gió mát như một lần em đi ngang qua đây
Trong tầm nhìn của dĩ vãng
Sự chia tay ngọt lịm và đau đớn như vết dao cắt trên ngực

Tháng mười hai năm ấy
Mưa trở lại
Trong hẻm nhỏ có quán cà phê
Bà chủ bốn mươi tuổi
Em trở lại ngồi bên ta
Lời tình ái dài và đều như mưa ngoài cửa

Ta kiệt sức trên lối mòn
Cuộc sống như những vòng kẽm gai buộc
Tìm cơn mộng hằng đêm
Cười trong cõi khác

Gió mát như một lần em đi ngang qua đây
Chỉ một lần trong cuộc đời
Gió mát
Cuộc hội ngộ trí tưởng
Êm ái như một nỗi buồn

Không có nhận xét nào: