Thứ Tư, 1 tháng 12, 2010

Thơ Từ Hoài Tấn

CÀ PHÊ SÁNG


Buổi sáng ngồi đung đưa trên cốc
Một hai ba bốn
Sài Gòn không có mùa
Hôm nay trời bỗng dưng đẹp
Mười giờ ba mươi trốn việc xách xe ra ngồi tụ
trần hữu dũng và vũ trọng quang thường trực
Ngày nào cũng họp với chiếc bàn nhựa sù sì
Ngày nào cũng hội với mấy cái ly lanh canh
Anh em có khi ở nước ngoài về có khi trên cao nguyên xuống
Và đôi lúc ở miền Tây lên
Trò chuyện với thời tiết thế sự
Có khi vui và cũng có khi buồn
Ở đây một vài người đã mất đi
Và một vài người chỉ ghé qua một lần
Chỉ còn những chiếc ghế nhớ hơi hướm cũ và những người còn lại đôi khi nhắc về
Những buổi cà phê sáng

Sài Gòn không có mùa
Nhưng hỡi bạn ta hãy tưởng tượng
Trong mỗi ngày gặp nhau nơi đây
Là mùa xuân của tuổi



Ngày đẹp trời

sáng nay
trong nắng xanh
mùa thu còn vướng lại chút tàn hương
bằng làn gió nhẹ
bằng tiếng lá nhẹ nhàng thoang thoàng rơi xuống
bằng ly trà ấm đầu ngày
bằng tiếng chào vui một buổi sớm mai đẹp

em ngồi đó
hãy im lặng
và nghe
tiếng thở dài mùa thu chia tay
qua
và qua đi
những ngày mưa miên man trầm cảm

sáng nay
đừng nói gì nhé
khi gặp nhau
hãy cứ để mùa màng đang tới
là mùa gì
thì vẫn có hai ta
chiều hôm sớm tối

TỪ HOÀI TẤN

Không có nhận xét nào: