Thứ Tư, 25 tháng 1, 2012

Thơ Trần Hữu Dũng

Ánh sáng


Ánh sáng chạm khắc chiếc cầu vồng,
khiến mọi người nhảy múa, hoan ca
Nó là bức tranh
Nó là lưỡi gươm tách đôi bóng tối
Người ta vinh danh,
khi ban tặng nó cho tôi.



Thiền định


Trên tảng đá phẳng
Nhà sư ngồi thiền
Chân trần
Và đôi mắt rỗng không
Cánh đồng lúa rạt rào dưới chân
Lúc nầy bóng cây im
Tiếng chuông ngân
Chim hót
Bẩm sinh nơi nhà sư
Cái chết và sự sống
Luân hồi
Nhà sư thiền
Trên núi cao
Cánh đồng lúa
Uốn lượn dưới chân.



Nụ hôn


Em quay lại
Tặng tôi nụ hôn
Biển trào bọt sóng đam mê
Chúng ta trôi dạt
Vào thế giới khác
Nơi ngôi sao nhấp nháy suốt đêm
Đó là phút giây
Gương mặt em bốc cháy
Chìm vào giấc mơ hạnh phúc.

Không có nhận xét nào: