Thứ Hai, 2 tháng 2, 2015

Đọc TỪ HOÀI TẤN “PHỤC HƯNG TÔI & EM” nxb Hội Nhà Văn, 2013

ĐINH TRẦN TOÁN
 
Thưa anh Từ Hoài Tấn,
Từ ngày nhận sách thơ được anh ghi tặng (17.09.2013) đến nay đã gần hai năm, tôi cứ áy náy mãi vì chữ “kính tặng”, bởi tạng người tôi không có chất đọc được thơ anh, thật tiếc… Tôi cũng biết thơ không chỉ là để đọc mà là “cảm, cảm nhận thơ”…Tôi cũng đã vài lần mở ra, đã đọc vài mươi bài trong tập mà vẫn không thấy mình “cảm…”, nhưng để trả cái nợ nghĩa tình  thơ của người cho thơ, cho nên  hôm nay tôi mạnh dạn trình anh những ghi nhận về thơ anh. Mong anh thông cảm!.. Mạc Tuấn Đinh Trần Toán.

“ĐẾN”
Yêu đời đến quặn thắt
Yêu người đến hư không
Yêu mình đến mộng vỡ
Mộng tràn đến nẻo không
“Trăm năm giờ sương trắng”
(trích trong “rớt mộng” , t. 182)

VỠ
Khốc liệt “hực lửa”
Đau đớn quặn thắt
Rã rời nhớp nhúa
Bùng vỡ cơn mơ
Xứ người xứ mình
Hiện thực

XA
 Thanh xuân một buổi..
“Bão vọng”
“lay tình thức dậy”
Cưỡi bồng bềnh mây trắng
Ngó cảnh người ngồ ngộ…
Cánh đồng mông
Mõ trâu lốc cốc
Chân dồn lạc nhịp
Mộng áo cơm quặn
Vào giấc ngột…
Rừng hoang…lạc cảnh
Đen đặc đêm quẫy lộn
Lùng bùng
Bật gào hoang lặng
Tiếng trẻ khóc ré
Đạp rách bình minh
Xa…xa lắm …
Ngoằng chớp lửa
A ha!.. đầy rồi…
Thanh xuân chưa tròn buổi
Mông lông

27.09.2013 – 02.02.1015
BẶT
Chưa kịp hơ hớ
Vội khọm khựng già
Đứa trẻ đầu bạc
Gặm cái kiêu sa
Bão mùa lũ dấn
Vắng bặt tiếng người
Cười bặt tiếng!

THỞ
Hơi thở chưa tròn
Vòng vèo khói cuộn
Ơ hời ngàn năm
Buồn phiền niệm khúc
Vỗ về hư không…
07.08.2014

CỨ
Vẫn cứ là bình minh
Dẫu là bình minh muộn
Vẫn cứ là nụ cười
Dẫu nụ cười khô quắt
Ám ảnh bình minh
Ám ảnh nụ cười
Đới vì ám  ảnh
Nên thương nên khóc
Bình minh ló…ớ a!
07.08.2014
QUEN
Được làm người phải tu bao nhiêu kiếp
Chỉ biết trần gian đầy chật khóc cười
Tin tưởng..tin tưởng cái gì chẳng biết
Chỉ thấy toàn người lạ cảnh thì quen
Với hư không hỏi hư không cóc biết!

TRANH 1
Khuôn mặt nay chưa kịp ló
Không mặt xưa đã chìm nghỉm
Một bầy ngựa hoang chân gỗ
Tuếch toác khuôn mai vẫn mộng
Đi tìm… về ngó khúc xưa
Không khổng khổng không mộng vỡ
Đầy tràn..tràn đấy như không!...
02.02. 2015

TRANH 2
Đêm đặc trùm
Mặt trời quặn
Lỗ tòm hom
Tràn sáng ngột
Dáng lựng khựng
Say điên người
Tỉnh rụi …
Mây hèm…
Rạch ròi đen trắng
Em khống…không em..

NỮA
Trăm năm rồi nữa…
Ngàn vạn…mình không
Ơ hơ mộng ở
Phương trời hư không

CHỪNG
Áng chừng thôi tới thiên thu
“Cửa nhân gian đã mịt mù bể dâu”
Chào thiên thu khẽ nghiêng đầu
Ngoảnh đi nhìn lại vẫn màu tử sinh
Ơ hay kín cửa thiên đình
Kiếp người ta mải linh tinh thế…hừ!?..
Một giây hoài niệm
Ngàn muôn đoạn trường
Mấy mươi hoang hoải
Ngõ ngách tìm không
Cố hương mộng mỏi
Đềm nằm mơ mộng vô thường
Sáng ra bước dấn vô phương cõi người
*
Lệ đá dòng dòng mắt tượng
Mắt người dáo hoảnh phương vô tìm nhầm
02.02.2015

Ghi chú: những chữ trong ngoặc kép “…” là của Từ Hoài Tấn


Không có nhận xét nào: