TRẦN THỊ TƯỜNG VY
Tháng Chạp bông hồng vàng
trong khu vườn cổ tích
dịu dàng và rất chậm nở
gió bão bốn phương trời góp lại
không làm rơi rụng cánh hoa bay
bông hồng vàng bỗng dưng hóa thân
thành Người Đứng Trên Miệng Núi Lửa
ngó xuống nhân gian một nụ cười…
Cát đá bật tung mặt trời tím than
anh thách thức với bình nguyên và sa mạc
anh thách thức với con đường và điểm hẹn
anh không muốn mất lòng bất cứ một ai
sao anh không báo trước
với em và ba người con của chúng ta
sao anh nỡ lìa bỏ khu vườn hồng ngôi nhà cổ
nơi hơi ấm của anh còn nguyên giá vẽ
nơi hơi ấm của chúng mình và các con
nơi hơi ấm của những người thân quen
nơi tiếng cười vui bè bạn
nồng nàn và thanh khiết
in dấu hồng từ ngoài hành lang đến phòng khách
Có bông hồng vàng nở rất chậm
mái tóc bồng bềnh như mây trời
chập chờn sau vầng trán hoang vu
anh thẳng thắn nói với em về điều mình mơ ước
tràn đầy lối đi khắp nơi hoa dại nở
đồi núi xanh rừng thưa mỏng
anh thường nói với em nơi cõi đời giả tạm này
vẫn có cái bất tử
là tình yêu chân thật
là thiên tài nghệ thuật
anh vẽ nỗi đau đất nước
những người mẹ bị cướp mất con
những trẻ em bị cướp tuổi thơ
sao anh bỏ đi tất cả
quên không vẽ em bỗng dưng bị mất anh
quên không vẽ các con thiếu anh trong ngôi nhà ấm áp bông hồng vàng
Những tách cà phê đen chông chênh góc bàn
nhớ anh mà không biết nói
còn hy vọng nào có thể làm thăng bằng
nỗi đau em không muốn bộc bạch
nơi vườn nhà tháng Chạp bông hồng vàng
vẫn nở chậm đón đợi mặt trời lên.
Huế, 31/12/2014
trong khu vườn cổ tích
dịu dàng và rất chậm nở
gió bão bốn phương trời góp lại
không làm rơi rụng cánh hoa bay
bông hồng vàng bỗng dưng hóa thân
thành Người Đứng Trên Miệng Núi Lửa
ngó xuống nhân gian một nụ cười…
Cát đá bật tung mặt trời tím than
anh thách thức với bình nguyên và sa mạc
anh thách thức với con đường và điểm hẹn
anh không muốn mất lòng bất cứ một ai
sao anh không báo trước
với em và ba người con của chúng ta
sao anh nỡ lìa bỏ khu vườn hồng ngôi nhà cổ
nơi hơi ấm của anh còn nguyên giá vẽ
nơi hơi ấm của chúng mình và các con
nơi hơi ấm của những người thân quen
nơi tiếng cười vui bè bạn
nồng nàn và thanh khiết
in dấu hồng từ ngoài hành lang đến phòng khách
Có bông hồng vàng nở rất chậm
mái tóc bồng bềnh như mây trời
chập chờn sau vầng trán hoang vu
anh thẳng thắn nói với em về điều mình mơ ước
tràn đầy lối đi khắp nơi hoa dại nở
đồi núi xanh rừng thưa mỏng
anh thường nói với em nơi cõi đời giả tạm này
vẫn có cái bất tử
là tình yêu chân thật
là thiên tài nghệ thuật
anh vẽ nỗi đau đất nước
những người mẹ bị cướp mất con
những trẻ em bị cướp tuổi thơ
sao anh bỏ đi tất cả
quên không vẽ em bỗng dưng bị mất anh
quên không vẽ các con thiếu anh trong ngôi nhà ấm áp bông hồng vàng
Những tách cà phê đen chông chênh góc bàn
nhớ anh mà không biết nói
còn hy vọng nào có thể làm thăng bằng
nỗi đau em không muốn bộc bạch
nơi vườn nhà tháng Chạp bông hồng vàng
vẫn nở chậm đón đợi mặt trời lên.
Huế, 31/12/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét