Thứ Năm, 28 tháng 8, 2008

NHỮNG KHÚC THƠ TÌNH NGÀY, THÁNG VÀ NĂM

13/11/2002

những ngày yêu em vô cùng khắc khoải
là những ngày không chịu được khi nghĩ rằng
em đang ra đi với một người khác
ta vẫn gặp nhau
nhưng em chưa bao giờ nói yêu ta
cho dầu đã cùng nhau những ngày đêm tuyệt diệu

đêm mị mộng tình em
ngày buồn phiền mong đợi em
mỗi buổi sáng ngồi một mình trong một cái quán vệ đường
chờ em như chờ một kẻ từ cõi nào trở lại
trong ký ức anh có nhiều dỹ vãng của những cuộc tình trai trẻ
một nửa đời của chông chênh
trong ánh mắt hằn thù của cuộc sống
nỗi cô đơn tình yêu đã đưa anh tìm đến em
liều lĩnh và sợ hãi
bởi mỗi chúng ta đều có cuốc sống riêng
với nhiều ràng buộc chưa chấm dứt

những tán cây xanh trên đường đã mất đi
trong cuộc khai phá của thế kỷ
những mối tình dịu dàng cũng đã mất đi
trong dòng đời dồn dập sống
và chúng ta, những kẻ có phải của mộng mơ
đã yêu nhau không biết gì về sự thay đổi đó

ai có mong cuộc tình chung
chỉ là tháng năm của mỗi người rất ngắn
ai có mơ nỗi vĩnh hằng
trái đất chỉ là một hành tinh trong tiến trình hoá thân của vũ trụ

em có yêu mối tình anh
mỗi một giây trong một ngày nhớ đến anh
khi thức dậy đánh răng rửa mặt
khi đưa con đến trường
khi dong xe trên đường đến sở làm
khi cười đùa cùng đồng nghiệp
khi trở về nhà hay trong một quán rượu nào đó buổi chiều
hay khi khóc buồn một cuộc sống lứa đôi đã tan vỡ từng đêm
em có yêu mối tình anh
cho dù chúng ta vẫn bên nhau ngày ngày trong tâm tưởng

trái tim không thể cắt làm đôi
để máu chỉ còn lưu thông một nửa
và chúng ta không thể phân làm hai
để gởi về cho nhau một nửa

ta giữa cuộc tình nhau
cuộc kiếm tìm vô vọng
em trong mối tình anh
nỗi u hoài thầm lặng

trên những con đường vẫn trãi ra kéo dài và mở rộng
địa cầu sẽ chật đi
con người sẽ tìm về một vùng ngụ cư ngoài không gian
em có khi nào nghĩ rằng
mối tình chúng ta cũng tan theo làn gió ấy
bay lẫn vào thời gian
còn anh luôn nghĩ rằng
em giữa cuộc tình anh
là sợi mong manh vĩnh cửu

khi chúng ta còn tồn tại bên nhau
anh vẫn mong em
hay em vẫn mong anh
chúng ta hãy được hạnh phúc như thế
đã cùng yêu


14/11/2002

vào những đêm khuya khi vầng trăng không còn
sao hôm dần biến mất
anh tìm em trong bóng mây qua
đôi mắt em ẩn chứa niềm bí mật

khi cuộc tình ta không cón lối quay lui
không còn chỗ cho sự hoài niệm quá khứ
anh đã từng tặng em bài thơ tình
nói về hai đường song song theo định lý thuận
sẽ chẳng bao giờ gặp nhau
nhưng em ơi
giữa không gian tình chúng ta
không bao giờ có đường thẳng nào cả
mọi ví von chỉ là giả tưởng

có những nơi để chúng ta ngồi
có những nơi chúng ta đứng
và đôi khi một vài nơi khác chúng ta nằm
bên nhau
nhưng chưa bao giờ nói với nhau
về một điều gì cả về tình yêu

có phải cuộc sống em và anh
đã làm tất cả những tình cảm thật bị che dấu
hạnh phúc được cân đo
thực tế đời trần trụi
“em sẽ cùng anh sẽ sống ra sao
anh sẽ cùng em sẽ về nơi đâu
và chúng ta sẽ được những gì ? “
em ơi
sự thật là nếu có một tình yêu
sẽ chẳng ý nghĩa nào để giải thích

mỗi ngày khi bắt đầu
từ rất sớm canh khuya ta thức dậy
trong khu vườn nhà nhỏ nhoi những chậu kiểng chờ một mùa hoa
ánh sáng của một ngày sắp tới
em của một ngày đã qua
tình yêu của ta một ngày lại thức
để ta vẫn viết những lời ngợi ca
bài thánh thi về cuộc sống
chúng ta được mơ tưởng về nhau
cũng là điều hạnh phúc.


14/11/2002 – bis

không còn gì viết để ngồi không
để lắng lòng nghe tiếng lạ lùng
để trong hư ảo ngày không tới
để tình ta mãi giữa mông lung
để em bất diệt là con gái
để mặc thời gian cõi không cùng
không còn gì viết nên ngồi không
như tưởng đêm đã dứt ngoài sân
như lòng sương muối còn nghe mặn
như tiếng gà thôn nghẹn nửa chừng
như năm sắp hết theo ngày tháng
như gió mùa đông sẽ ngập đồng
như trẻ thơ mừng ngày sẽ lớn
như kẻ già nua tiếc bụi trần
em ơi sẽ hết nhưng còn mãi
tình yêu cho đôi lứa đời đời


16/11/2002

khi lòng đã im tiếng đã tăm
mỗi một ngày lặng thầm như đá
khói bay lên từ đống tro tàn
và cát bụi thêm dày cho mặt đất

em đã cho tôi ánh mắt dịu dàng
ngọn lửa ấm tan mùa giá băng
và cô đơn không còn là nỗi
và từng ngày không bước lang thang

khi tình đã khơi nguồn mạch chảy
là dòng sông ra thoát núi đồi
bình nguyên rộng cho đời phơi phới
gió mùa xuân ngây ngất cõi người

em ơi còn nữa tình mới kết
hoa trái thành thơ mộng đôi ta
cho dẫu ngày mai đời có hết
sáng hóa lời kinh nguyện chói lòa
là tình ta dội cả bao la


16/11/2002 bis

tôi nghĩ là em sẽ như tôi
cũng sớm lòng như buổi dại khờ
cũng thương vớ vẩn trong chiều muộn
cũng nhớ gì đâu đó lơ mơ

tôi nghĩ là em cũng sẽ như
trong nhớ nhung cũng sẽ lừ đừ
trong vắng người cũng buồn như thật
trong một mình cũng quán thẩn thờ

tôi nghĩ là em sẽ yêu tôi
cho tới ngày mai cả cuộc đời
cho dẫu sẽ không chung cùng mộng
cho dẫu ta sẽ không cùng lối
cho dẫu em sẽ là em khác
cho dẫu tôi sẽ là tôi lạ
thì tình ta như sẽ ngàn năm lại
là tiếng cười trong suốt thiên thu


17/11/2002

chủ nhật không có người để vui một chút
hờn một chút và cười một chút
không gian xanh và ngày xanh
cây lá xanh và đời xanh
khi có em trong một ngày nghỉ

ở đâu đó sẽ có thiên đường
như hàng ngày em vẫn thường cầu nguyện
ở đâu đó sẽ có một tấm lòng
sẽ yêu em không phải là người đàn ông phụ bạc
như tất cả đàn ông trên thế gian

chủ nhật cũng như những ngày thường
em đã ra đi cùng những ý nghĩ về sự cô độc
thương một chút giận một chút
hãy cho cành hoa gởi tới một mùa
như tặng vật của chàng trai trẻ
trong lần đầu nói tiếng yêu

và em ơi, đừng như em nghĩ
mọi người đàn ông đều giống nhau
đã đem đến cho em sự tầm thường của cuộc sống
có một chàng trai với mối tình đầu
trái tim còn tươi nguồn lực sống
có một chàng trai với niềm khát khao
mạnh mẽ và bao la như trời cao rộng
chàng trai ấy là anh


23/11/2002

gởi lời từ biệt trên những ngọn cỏ xanh
gởi lời từ biệt một mùa trăng
em và anh
phải có lúc kết thúc
như mỗi một cuộc đời
phải có lúc chấm dứt
bấy nhiêu năm tình ta
cũng đủ làm khơi cả dòng mạch sống
bấy nhiêu năm lòng ta
cũng đủ làm êm cả nguồn cơn bão động

trong một ngày mai của tháng cuối năm
anh sẽ tìm em và nói rằng
em vừa biến mất
giọt sương kia là gì còn lại của đêm
lóng lánh ánh sáng của nghìn thu chợt tắt

là làn gió nhẹ nhàng phảng phất qua đời anh
là tiếng chim non ngày đầu xa tổ ấm
là khúc dạo đầu của một bản tình ca
là giọng hát của người ca sĩ mở màn đêm hội diễn
là bài đọc vần vở lòng cho trẻ mới vào lớp
là buổi làm đầu tiên của người nhận việc
là tất cả của sự khởi đầu
và đã kết thúc

từ biệt em những ngày tháng và năm
những khúc thơ tình như để còn nhắc lại
một thời có những cánh chim cô đơn bay tìm đến nhau
nói những lời nhỏ nhoi bên nhau nhưng vô cùng tuyệt diệu

một thời cũng có những giây và những phút
ta ngồi đếm được thời gian đang đi qua không để quên lãng
một thời bất tuyệt mùa yêu


23/11/2002 bis
cuộc chia tay không màu sắc


trả lại nhau những lời hò hẹn nỗi mong chờ niềm thương nhớ
buồn vui ở một khúc quanh
như ly rượu đỏ khai vị của một buổi tiệc đời
đã uống cạn và mỗi người tự lo liệu phần của mình
ở một nơi sống khác
em và anh vừa vẽ lại cuộc chia tay
của mây trắng

tan đi vào không gian xanh
tan đi vào dòng nước xanh
tan đi vào cơn gió chiều nay thoảng qua trần gian
tan đi vào mênh mông
ví dụ có những ngày không để làm gì cả
chỉ có hình bóng em ra vào cùng trò chuyện
cùng hát và em dạo một khúc tây ban cầm
nói về một cuộc tình bất diệt
hãy chia tay để còn có nhau
hãy đừng giữ bất kỳ những gì của nhau
để còn có tất cả

như cuộc chia tay giữa chúng ta
như không bao giờ xảy ra

đó là cuộc tạm biệt của những màu sắc
vẻ huê dạng của cuộc sống
đó là cuộc tạm biệt của sự bình thường
của hai người khác giống

hãy chia tay để còn có nhau
những vì sao trên trời chưa hề bất tử
và những màu sắc chưa bao giờ có trong cuộc đời này
như mối tình đôi ta chưa bao giờ hiện hữu


Năm 2002

Không có nhận xét nào: