Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2008

THƠ NHƯ MỘT KẺ TÀNG HÌNH

nhiều năm qua nhớ lại cuộc sống như bài thơ xuôi không vần điệu
nhiều năm qua nhớ lại cuộc tình như nỗi ngậm ngùi phai sắc úa
nhiều năm qua nhớ lại tuổi xuân xanh như chiếc ly không đựng giọt rượu tàn
nhiều năm qua nhớ lại tuổi trẻ như những đám mây trong trời một buổi chiều nắng đẹp

khi tóc chúng ta đã bạc
khi mắt chúng ta phải cần kiếng
và khi bụng chúng ta cần hơi men ấm
khi tâm hồn chúng ta cần đun sôi
sống lại

sống lại những năm những tháng ngày ấy
có vầng trăng trên đầu và đi theo những ngôi sao sáng
đi theo những đám mây tan ở cuối trời không hề biết
niềm mê mãi khôn nguôi một ngày
sống lại và bắt đầu
năm và tháng
như lúc khóc tiếng đầu tiên chào đón cuộc đời

nhiều năm qua sự thật mến yêu ở ngoài tầm với
chúng ta sống tự là những con chiên ngoan ngoãn thú tội với quá khứ
hiền hòa với thực tại
hay tự an ủi mình
sự bình an giả tạo
và tình yêu ai đó
là lý do để mơ mộng ngoài cơm áo

nhiều năm qua hình như đã gần hết một kiếp người
niềm tử sinh vẫn còn là bí mật
năm mươi năm không đủ để tìm được một ý nghĩa gì về sự giải thích đời sống
có hay không
hay sắc không của thiền học
mỗi ngày hình như có ai đó, một người nào khác dòm dõi ta
từng thì thầm bên ta
sự tồn tại và mất đi
còn hay hết

ta sống như một kẻ tàng hình
tự thân giấu mặt
ta sống như hằng muốn lãng quên
hằng muốn đóa hoa tình hóa tượng
nhiều năm qua nhiều năm sẽ qua
vẻ đẹp bình thường của cuộc hôn ước với thời gian
sắc màu của bất diệt.

Từ Hoài Tấn
(Tạp chí Sông Hương số tháng 8 - 2008)

Không có nhận xét nào: