Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2009

Trần Tiến Dũng : Ở cùng một nơi với những người vấp ngã

Tôi nhìn thấy em đi qua trong mắt tôi
đôi mắt tôi như hòn đá treo trên miệng vực
rung gãy từng nhánh hoa thần thánh
tiếng chim tắt lịm dưới đáy vực tự do

Mùi em là tấm khăn trải cho lũ côn trùng
nắng da thịt em chảy tràn trong gió và kéo mùi em lên đồi
kéo đôi mắt tôi lên đồi
đôi mắt này
hòn đá này
không thể rơi khỏi mùi hương đàn bà
người đàn bà này của tôi
người dạy tôi hát
người dạy tôi phải vấp ngã để nhìn đôi mắt ý thức bay lên
ngôn ngữ về quyền con người là vết thương không bao giờ lành

Ở cùng nơi với những người vấp ngã
tôi gọi nàng là tự do!
người đàn-bà-tự-do của tôi
tự tay nàng đặt vào cái nhìn tôi hòn đá khác

Tôi đến được nơi tôi tiếp tục đứng dậy

Không thể mơ giấc mơ trồng mỗi một cây tùng trên da thịt và tâm hồn tự do
không thể khóc và khóc trong giấc ngủ
không thể dậm chân dập tắt mùa lửa thức

Nỗi đau đớn tiếp tục cháy
trước khi nàng đặt vào mắt tôi hòn đá khác
tất cả những gì thuộc về tôi đã không như trước nữa

Và trái tim tôi
đau đớn từng nhịp sống ở nơi tôi tiếp tục đứng dậy.

TRẦN TIẾN DŨNG

Không có nhận xét nào: