Thứ Sáu, 22 tháng 10, 2010

Thơ Hoàng Lộc

màu bạc

ơi em tình yêu màu gì ?
mà trăng anh thấy nhiều khi rất vàng
màu trong màu đục trường giang
và đôi khi cũng đại ngàn, biển - xanh

ngày xưa em biết dỗ dành
thương màu đỏ (tưởng tình anh, mặt trời)
để hồng lên má lên môi
thương luôn màu đá chạm lời hoa cương

rồi ra xám ngắt nỗi buồn
lá khô úa cả linh hồn thu đông
vai em suối biếc thành dòng
mà lòng em bạc trắng cùng màu vôi...

10-2010

1 nhận xét:

Hạ nhiên Thảo nói...

Khi cảm xúc chưa kịp thốt nên lời đó chính là sự lặng im.
Hãy, đừng vội hỏi vì sao như thế !
"Sự im lặng lúc này cũng đã làm nên một sự chia sẻ rồi".
Từ khoảng lặng ấy, bạn sẽ thấy được nhiều hơn bạn nghĩ.
Bởi có thể sự im lặng không phải là một câu trả lời bạn đang mong đợi, nhưng hãy tin câu nói đó không tan trong hư vô .
Để lắng nghe thấy sự yêu thương và để thấy mình được thương yêu .
Hãy đón nhận những người đến trong đời bạn một cách vô điều kiện. Đừng đòi hỏi hay suy xét. Trước một sự lặng im cần thiết đủ dài...
Hãy xem đó là một món quà nhỏ mà cuộc sống đã dành tặng .