THÁI NGỌC SAN
Tưởng vọng trung du
Có một vầng trăng theo tôi đêm ấy
Đêm không biết đâu
Vầng trăng sáng như khuôn mặt em
Trong giấc mộng của tôi
Giấc mộng nơi ngã ba sông chia phôi
Nhà em nơi ngã ba chia phôi ấy
Biết theo ai ? sông Lô, sông Đuống hay sông Hồng?
Vầng trăng đã khuất nên con tàu không dừng lại
Tôi mất em rồi nên tưởng vọng xa xăm…
1985
PHẠM TẤN HẦU
Thơ để ngõ
Tặng ông Đ.
Có thể thêm một ít buồn đau, mất mát
Nhưng không bao giờ để mất đi trong máu
Một chút gì châu báu của niềm tin
Có thể trơ trụi hơn cái cây không tiếng kêu sum họp
Nhưng không bao giờ chịu đứng thấp hơn
trước dày vò
cơn bão
Như cái đẹp của mưa rơi của mùa thu xám lạnh
là vừng trăng vằng vặc
bên trong
Như có thể chết đi, bỗng nhiên; nhưng không bao giờ ngờ vực
điều chúng ta tồn tại với thơ ca.
http://tapchisonghuong.com.vn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét