Đêm cuối năm sóng sánh một trời thơ
Chữ biệt tích ý biệt tăm quá lạnh
Nhớ bạn hiền ngồi độc ẩm bơ vơ
Tay gõ phím vu vơ chờ tiếng vọng
Tiếng cười năm xưa giọng nói vang trầm
Hất mái tóc nhắc Lão Đam lồng lộng
Đạo khả Đạo… phiêu bồng cao hứng ngâm
Thi khả Thi…cười khì em quá mượt
Quá huyền vi say khướt nụ xuân thì
Giọt khuya thấm rầm rì đầy ơn phước
Thơ cũng say mèm vì em đã đi
Thánh Ca rất xanh dưới trời Tượng Số
Lá tương tư tự vẫn dưới chân đồi
Thi sĩ để tang cùng mây vạn cổ
Rồi trầm mình trong huyệt mộ mồ côi
Tay gõ phím tìm nhau nơi đất lạ
Mà trời rất quen Lục Bát Ba Câu
Câu lục cuối nhẹ thênh mà buốt quá
Khều cái mênh mông sấm động gió đau
Tiếng chuông trên đồi xưa nở tím ngát
Bóng mây điên kia trổ nhạc khóc òa
Ta uống thêm một ly nghe âm ngất
Nghe đá rền đỏ mắt hát bi ca
Hãy dựng sẵn ngôi nhà mây Ngu Cốc
Chờ ta về cùng đọc thơ huyền âm
Lạnh lạnh lạnh trầm trầm trầm tán dóc
Huyền chi hựu huyền nhậu với sương câm…
12.2011
NGUYỄN LƯƠNG VỴ
http://www.gio-o.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét