Thứ Tư, 25 tháng 6, 2014

Khúc muộn màng tháng sáu



Qua nhiều tháng – thời gian của những biến động

Ngoài biển

Trong đất liền

Trên đường phố những ngày cuối tuần không hề yên ả

Tháng tư và tháng năm đi qua

Niềm im lặng như nốt trầm và nghẹn

Không lời

Không tiếng

Chỉ là những giọt nước mắt nuốt đau ngực



Một bài thơ về một giấc mơ gởi đến một “tạp chí làng”

Không in được vì vấn đề “nhạy cảm”

Lòng yêu nước cũng được cho là vấn đề nhạy cảm

Chỉ để dành riêng

Không hiểu được



Tháng tư và tháng năm im lìm trong tổ kén của sự hèn nhát

(Tên thi sĩ vốn hèn nhát !?)

Không viết

Không làm thơ

Cũng không quậy quọ được



Những ngày tháng sáu sắc như lưỡi dao cạo

Vạch nát tâm hồn

Hay làm như kẻ sĩ lên núi cao

Gieo mình xuống vực



Mùa mưa đến muộn ở miền Nam







Một ngày vui


Tôi có một ngày vui
Không kể hết
Là khi tôi treo mình lên ngọn cây bằng đôi chân
Nhìn ngược cuộc sống
Mọi người đi bằng đầu
Lắc lư và quay như con vụ
Thế giới thấp những đám mây đục
Che giấu sự phục sinh của hoa
Và cây lá thời ôn dịch

Tình yêu tôi cũng không thể vui hơn
Khi em nói lời từ biệt
Vì sự thật em sinh ra là để được tôi yêu
Nhưng quyền sở hữu lại là người khác

Tôi nghĩ tôi có một ngày vui
Nhưng để được vui
Tôi phải kết liễu sự thật

TỪ HOÀI TẤN
VI.14

Không có nhận xét nào: