CÓ PHẢI NGÀY ĐÃ TÀN KHÔNG
ngày không tàn chỉ là hết thôi
giờ cùng cuối
hết ngày nhưng không tàn
vì còn đêm phía trước
và ngày không bao giờ tàn
luôn luôn sống lại
khi sáng mai
lúc ấy tôi bắt đầu
từ tinh sương mặt đất
tình yêu tôi
sống lại từ
trang vở mới đầu tiên
như ngày
không tận
BÀI HÁT CHO SỰ KHỞI ĐẦU
tôi vẫn nghĩ rằng
hay bắt đầu nghĩ rằng
phải có một bài hát dạo đầu
cho mỗi cuộc đời
như bài quốc ca trước trận đấu bóng
bài hát của tôi là gì
khởi đi cuộc sống
ngày hôm nay
cũng như mặt trời cuộc sống
tia nắng đầu ngày
thức giấc lá cây
lay tỉnh ngọn cỏ
bởi vậy
thật quan trọng sự khởi đầu
là một bài hát
nhưng thật ra
tôi chưa có bài hát nào cả
CỦA MỘT NGƯỜI
khi sự giả trá là thói quen đầu môi
chìm mình trong huyễn hoặc
tư vinh danh mình
bằng những lời bịa đặt
lúc nào lũ ruồi nhặng cũng thèm thuồng mật ngọt
yêu thích lòng gian dối
tôi đã đeo mặt nạ
nhiều năm không cảm giác
nhưng hôm nay
tôi đập vỡ tan
trò ngớ ngẩn ấy
THƯ GỬI KẺ VÔ DANH
nhiều ngày tôi vẫn chưa viết được
bức thư gửi
người vô danh
sự ám ảnh mọc gai trong trí óc
làm đau buốt những ngày qua
đó là sự ngụy trá được che đậy
như màu sắc loài kỳ nhông
đổi thay liên tục
của một con người
(hãy cứ tạm gọi như vậy)
đó là vẻ im lặng của cây cỏ
dưới sự khắc nghiệt của thiên nhiên
nhiều năm hay nhiều thập niên
được gọi là sự biến đổi của khí hậu
hay sự suy tàn của trái đất
(hãy cứ tạm gọi
như vậy)
đó là vẻ giả tạo của nỗi yêu thương muộn mằn
điểm trang thêm vào giọt nước mắt
mái tóc ngắn cho một bên khuôn mặt một nửa của người
đàn bà
là một nửa của sự nhẹ dạ
đâu đó trong những ngày thanh xuân
nụ hoa giả trong chiếc bình gốm
sự dịu dàng cần thiết của tình ái
hay lòng đắm mê yêu
(hãy cứ tạm gọi như vậy)
từng ngày nghe tiếng kêu gào ngoài cánh cửa đóng đã nhiều
năm
thư có viết đâu
để gửi kẻ nào đó vô danh
vì bởi
kẻ ấy lại là tôi.
MỘT MÙA HÈ
mùa hè sẽ tới dù không phải
là mùa hè
tháng tư
cũng sẽ tới
là những tháng tư bình thường
không phải một mùa hè báo động
những con chim chết ngoài biển
để lại cho người một áng mây bay
tàn héo mộng
năm ấy buổi hẹn đầu
đã là bóng hình biệt dạng
người rời rã như mây tan
phai như chiếu nắng tắt
để cho người làm chi
tình vắng lặng
mùa hè không mong rồi cũng tới
viết lại một trang đời
nỗi buồn sa mạc hóa
để lại cho người làm chi một kiếp sau
ngày tháng trắng
chôn vùi trang ký ức kia
một mùa hè vô tận
tuyết dù có tan trên đỉnh băng sơn
hay lửa dung nham thiêu tràn mặt đất
ngày đêm chưa nguôi nhung nhớ niềm đớn đau một đống
tro tàn
mùa hè bất diệt
TỪ HOÀI TẤN
Sài Gòn tháng 4/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét