1.
Từ Trường.
Dẫu khúc thánh ca tình yêu không là giông bão.
Em vẫn là cơn biển động của lòng anh
Trong trái tim anh chỉ có em, một mình em
Trên những con đường giữa phố thị hay trong cánh rừng nguyên sơ
Đôi mắt em là ngôi sao dẩn đường cho anh tìm đến
Tình yêu dù tuyệt vọng đến ngần nào
Anh chỉ nghe tiếng em cười vang vọng chốn em
Em trở thành vị thánh trước ngưỡng cửa thiên đàng
Nơi anh thở
Anh sống trong niềm hoan lạc
Cuộc đời anh
Hãy trao cho anh tiếng thở dài
Của trái tim mà em đang thổn thức
2.
Phúc Âm Sáng Chủ Nhật
Thế là buổi sáng cuối tuần, nắng rất đẹp, trời hơi se lạnh, em treo những lời hẹn trên giàn giáo đu bay của gánh xiếc. Đẩy anh chơi vơi trong khoảng không gian đợi chờ,tuyệt vọng. Ngoài khung cửa sổ những con đường vẫn ầm ào tiếng xe xuôi ngược, rất vô tư. Ly cà phê còn nóng hổi ngọn gió mùa đông bắc trong thành phố già khọm. Họ đang hạnh phúc nhau.
Thế là buổi sáng cuối tuần, tiềng cười đồng vọng loang qua không gian đặt quánh những ghen tuông. Sao không là ngày thứ bảy để trao nhau nụ hôn. Anh làm gì ngày thứ bảy. Yêu em. Phận đời của những mảng sáng tối. Đã là thiên thu trong từng đoạn khó. Muốn được trăm năm cũng không có một ngày. Em vẫn là ẩn số không lời giải. Khuôn mặt nạ đeo sát da, che khuất sắc màu tím tái thời gian anh, năm tháng.
Thế là buổi sáng cuối tuần, lặng lẽ những khúc biến tấu sai nhịp. Tiếng đàn cô đơn manh tâm ru lòng người, bằng lời sám hối phải làm kẻ rộng lượng với chính mình. Nhẫn tâm đùa cợt cuộc tình, anh tự lừa dối bằng những lời có cánh để tặng riêng cho anh. Những chiếc cầu có nhiều hướng để đi về. Không có biển chỉ đường nào dẫn đến nhà anh.
Thế là buổi sáng cuối tuần, anh hoang phí thời gian bên những con chữ như bầy châu chấu rợp hết cánh đồng. Đôi mắt buồn dần theo chiếc kim đồng hồ vô tính đang quay. Anh nghe nhịp đập trái tim, có lúc mỏng manh tưởng chừng như đã ngưng lại. Sợi tóc em để dưới chiếc gối phủ đầy hơi ấm ngày thứ sáu mưa giăng. Em vẫn choá ngời trong
ánh mặt trời, ở đâu đó, của buổi sáng chủ nhật.
3.
Trong Những Tháng Ngày
Tháng mười hai, lời anh tràn về những hạt mưa. triền đồi xuôi lạnh hẹn hò tình ái.màu áo len pensée đẩm nước. vòng tay người ấm khúc thánh ca. quyện trong tri nhớ nhau những nụ hôn đẳm hơi sương buổi chiều dốc phố.
giọt cà phê tùng song sánh tuổi yêu,
ngọt lịm môi cười hạnh phúc.
Tháng mười hai, chuyến bay muộn từ phố núi này qua phố núi em. ánh mắt nhìn như đã thăm thẳm tiếng chuông nhà thờ vọng lại. em vẫn nghe dạ khúc cho tình nhân trong những đêm không qua mau. ngôi nhà bên đường ra khu vườn lặng lẽ dấu chân ngườđể lại,
niềm riêng cho em.
Tháng mười hai, tên em là tiếng thầm gọi người yêu dấu. mơ hồ như
hơi sương mờ than thở.anh ngồi suốt những giờ trong đìu hiu cây cỏ. phút giây sẽ biền biệt cũng gọi về. lang thang với những sắc hoa sương giá, tà dương bên phía núi, mờ tầm nhìn với gọi niềm riêng.
nỗi cô đơn của hai người.
Tháng mườì hai, bức tranh biển xa lạc lõng trên bức tường gỗ xỉn màu. người đàn ông ôm tâm sự rờn rợn một mối tình màu hoa đào. Hoa và hồng nhan huyền hồ, thời gian vô tình vẫn thắm đẳm sắc màu xuân nhị. Đôi kính gìa nua trên chiếc bàn buồn bã day dứt độc thoại trong căn phòng lặng lẽ,
ẩn kín một niềm đau không tên.
Tháng mườì hai xa xăm.
VIÊM TỊNH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét