Người
yêu gặp giữa mùa Xuân
Mười năm đốt lửa ở quê xa
Ngậm ngùi thương mùi chăn chiếu cũ
Ai về nhặt lá mùa đông qua
Bốn mùa âm âm triều nước lũ
Ly rượu nâng lên rồi không uống
Tây hiên trăng chếch cuộc đời già
Ai biết sầu dâng lên cười gượng
Cơn dài heo hút bóng mây qua
Em ạ nhiều năm ta vẫn thế
Nhìn ai lòng nghẹn những lời yêu
Dù biết ta là người dũng khí
Vẫn mềm trong đôi mắt liêu xiêu
Xuân đến mười năm xa đã ngái
Mừng em bước nhẹ tới hiên ngoài
Xa nhớ gần vui niềm vĩ đại
Gặp nàng quên hết cả xưa nay
Cuối mùa em đi chân không
Bước về trần gian lạc
Ly rượu bữa tiệc hồng
Lời nói yêu thoái thác
Đầu mùa em cũng đi chân không
Không đi cũng không tới
Cuộc đời chỗ không cùng
Không có ngày không đêm tối
Tình yêu em đi chân không
Chân không về ngõ khác
Tình yêu ta đi chân không
Chỉ còn nhớ mùi hương những tháng năm thất lạc
Bữa
tiệc ngắn trong một buổi chiều ở căn nhà cũ
Tháng mười hai loanh quanh với nhịp điệu cũ
Ngày lòng vòng đêm lòng vòng
Qua khu phố gãy từng khúc nhà
Những cánh cửa xiêu vẹp núp sau bức tường xây dang dở
Căn nhà cũ đấy
Căn nhà thuê những năm chín mươi thế kỷ trước
Những căn nhà chỉ mười lăm mét vuông
Năm sáu người chia nhau ở
Cho tròn một vòng đời
Chiều nay, bạn cũ, bên chiếc xe ôm nuôi sống gia
đình bạn
Thăm bạn
Mời bạn gói thuốc (vì ta nay đã bỏ thuốc)
Mời bạn ly bia (ta nay cũng bỏ bia)
Nhưng không nhạt nhẽo vì để bạn uống một mình
Những thứ ấy không quan trọng
Bằng buổi chiều ta gặp bạn
Và bữa tiệc ngắn
Nhiều chuyện để nói
Không bao giờ hết
Nhưng bạn phải trở về đời sống thực của bạn – có người
gọi bạn đi xe ôm
Tạm biệt bạn
Ta cũng trở về cuốc sống của ta
Lòng vòng loanh quanh ngày và tháng
Tạm biệt căn nhà cũ đấy
Những năm không hề quên
Ta đã ra đi và bạn ta còn ở lại
Bao giờ ra khỏi
- một ngày mai
TỪ HOÀI TẤN
1 nhận xét:
Vừa có chút khí phách vừa có chút ngậm ngùi trong thơ
Chúc an lành
Đăng nhận xét