Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

Thơ cuối năm



TỪ HOÀI TẤN
Thị dân

Vượt ra khỏi biên giới khắc nghiệt của tình thế
Hy vọng hảo về một cuộc thay đổi
Không thể tin tưởng được vào lời hứa của kẻ ngụy tín
Không thể bám vào ảo tưởng hào nhoáng của bức tranh vẽ dự báo

Ở ngoài sự âu lo
Sự xuất hiện của em không có ý nghĩa về sự níu kéo cuộc tình đã bỏ đi
Dửng dưng kẻ mất tri giác

Tôi sống trong lốt vỏ một thị dân
Tự hủy hoại niềm ước ao
Khát vọng đào thoát
Cuộc sống không giải quyết được những vấn nạn thường hằng
Tự vẫn trong ý nghĩ

Tôi sống tưởng như một thị dân
Huyễn hoặc mình lời dối trá
Sẽ đến nơi bến bờ nọ
Để một ngày sống lại với tình yêu

Hoàn lưu của bão

Tắt ngang mạch đồng bằng
Những cơn gió nhốt ngày vào giông bão
Đi qua hàng cây
Nghe tiếng vọng thất thanh của chim 
Và xạc xào của lá
Ngồi dưới mái che lục địa này
Từng hồi còi báo động
Bão đi qua đi qua
Người đi qua đi qua
Âm triều ngất giữa quãng

Những ngày cuối năm ngoài đại dương xa
Một khoảng mù câm bóng mặt trời lặn hay chưa không biết
Bờ trái đất đã gần
Hay xa thẳm
Chỉ còn nghe tiếng nói bóng đêm
Và cơn lạnh bất chợt ngấm dần
Phần phật gió

Tình yêu như cơn bão đi qua để lại dòng hoàn lưu
Đẫm những ngày áp thấp

Không có nhận xét nào: