Thứ Ba, 21 tháng 10, 2008

Lục bát những năm 70

MƯA Ở ĐÀ NẴNG

Chiều nay môi bặt tiếng cười
Những mây qúa khứ qua trời nở bông
Cây quên những sáng mùa đông
Trơ vơ ngành ngọn bên đường lầm than
Ta quên những tối trần gian
Vung dao đâm lút ngực vàng khổ đau
Chiều nay mắt đỏ kinh cầu
Những ngày với tháng ôm bầu tiếc thương
Uống say vui những đêm trường
Ta nằm với nước qua sông bạc đầu
Chiều nay cầm đoá bông ngâu
Mưa tan tác những ơn đầu xuân xanh

(ĐNg 1971)


MƯA THÁNG SÁU

Buồn tôi bước nhỏ qua đời
Cỏ lau xưa, hát xuống đồi lầm than
Chào em phơ phất bên ngàn
Mai chờ trăm nước dâng ngang rừng già
Bao giờ sương của bao la
Nở hoa dưới bóng trăng tà phù vân
Mưa qua, lòng mộng đêm gần
Có em một cõi, một lần hư không



TRĂNG TẬN

Mai kia trăng tận bên miền
Mùa hoang vu cũng ưu phiền dáng xuân
Bước rừng hiu quạnh phân vân
Thấp cao chân gõ xuống trần gian vui
Ta chờ trăng nữa trăng vùi
Muôn năm mây trắng tiếng cười lạnh thôi



TÌNH THÁNG BẨY

Anh chờ giữa nắng xuân xanh
Vai nghiêng áo lệch bên cành nhân sinh
Anh chờ giữa gió mông mênh
Tà xưa bóng ngã cuối ngềnh sương hôm
Mai, đem hồn mộng qua sông
Cười môi khẽ mở một dòng thơ bay



GIAO THỜI

Mái hiên động bóng trăng tà
Thư sinh ôm mớ sách và nghiên khô
Bút lông tuơ ngọn căm thù
Nương khuya nằm dáng nghìn thu cúi đầu
Mai chờ nhuộm lại tóc râu
Xuống đời chân thấp bạc mầu phù vân



HÃY CHO TÔI, RẤT NHIỀU LẦN

Hãy cho tôi tiếng âm thầm
Của nghìn năm nữa cung đàn hư không
Hãy cho tôi điệu muôn trùng
Của chìm khuất cõi mênh mông hận thù
Hãy cho tôi tới thiên thu
Của nhân gian đã mịt mù bể dâu
Hãy cho tôi khẽ nghiêng đầu
Chào thân thế mới thay mầu tử sinh

Không có nhận xét nào: