Mơ mãi từ khi em tỏ tình
Biển khát khao về bờ ngụ đậu
Ngày khoác tấm áo sù sì
Bài hát hương mật ngọt lịm phổi
Trong bóng dáng em thì thầm
Biển xô tắp những ngọn sóng bạc
Em chợt thinh không sáng lóa
Mơ mãi lời yêu giữa cơn mưa muộn ngày thu phân
Không một người qua lại nơi quán nằm khuất cuối con đường
Chỉ có một người ngồi và trái tim
Nhịp rộn rã tình yêu mới
Ngày tháng lô xô những mái nhà nhấp nhô
Thành phố tháng mười đậm đặc
Ngọn gió bấc sớm của tháng chạp mới thoảng qua sáng nay
Như chào hết mùa thu
Như chào hết kỷ niệm về những ngọn lá rơi
Trong không gian nhỏ của một lữ quán
Và em
Đã đến cùng những lời mê mãi không dứt
Bài tình ca tháng mười
BUỔI TRƯA Ở LẠI NƠI SỞ LÀM
Tiếng còi náo nhiệt trưa đại lộ
Bầy cỏ vệ đường chờ cơn mưa tái sinh
Em tung tăng cùng đàn chim về báo hiệu mùa họp đàn
Có người đứng lặng im
Cùng chờ đợi
Bên cửa sổ bức màn xanh
Nỗi cô độc vẽ loài hoa sắc màu kỳ lạ
Hàng cây già thân thẳng đứng
Sự nô lệ thời gian
Người bước xuống con đường buổi trưa không nắng
Nhớ về một ngày đã xảy ra trong cuộc đời
Từ Hoài Tấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét