1.
Ăn vóc học hay
Mỗi bước sâu dày
Trời cao mây trắng
Hóa là đó đây
Kỷ niệm lạc thiên thai đi bộ 50 km
Vương Từ - Sg 06.01.1991
2.
Mừng bạn bình yên
Ta say đảo điên
Rốt cùng dâu bể
Như diệu như hiền
Sài gòn 2/6/91
XUÂN NHÂM THÂN
Tặng Từ Hoài Tấn
Chẳng kịp còn một giây
Cứ như nhiên thoải mái
Sét nổ khó bưng tai
Có can chi mà ngại
3.
Đãi vàng tìm cát gặp em
Sững rơi nón dép tuổi tên tan nhòa
Em ngoan xin quá trời cho
Trước khi nhắm mắt la to ơn đời
Ăn vóc học hay
Mỗi bước sâu dày
Trời cao mây trắng
Hóa là đó đây
Kỷ niệm lạc thiên thai đi bộ 50 km
Vương Từ - Sg 06.01.1991
2.
Mừng bạn bình yên
Ta say đảo điên
Rốt cùng dâu bể
Như diệu như hiền
Sài gòn 2/6/91
XUÂN NHÂM THÂN
Tặng Từ Hoài Tấn
Chẳng kịp còn một giây
Cứ như nhiên thoải mái
Sét nổ khó bưng tai
Có can chi mà ngại
3.
Đãi vàng tìm cát gặp em
Sững rơi nón dép tuổi tên tan nhòa
Em ngoan xin quá trời cho
Trước khi nhắm mắt la to ơn đời
4.
Sống động mối tương giao
Rõ ràng không phải vậy
Dốc cạn chén rượu đào
Nhắm mắt mà quá thấy
18 Giêng Tân Mùi (tặng Bình)
Ngày Xuân uống bia với bạn Hiền,
nhớ Liễu Quán, làm thơ răn, tặng Sơn
Liễu quán chắc chi hạnh tròn
Quật mồ cha ai trách con
Lửa kia khôn cháy nước mắt
Quán Liễu không vê tự tròn
TRỰC CẢM
Ta vui vui những đêm ngày
Ta say say với ánh ngời siêu nhiên
Trời trăng dù trục lỡ nghiêng
Chung nhau chỉnh lại bao nhiều nụ hoa
Tặng Từ Hoài Tấn
Sài gòn 24-2- Quý Dậu
Tặng Phượng
Giọng ca về với thơ ngây
Thiêng liêng là đó là đây lạ kỳ
Con sông chưa chắc chảy đi
Cao cao giọt nước nhớ về đại dương
Sài Gòn 19/3/1991
VỪA
Tặng Từ Hoài Tấn đọc chơi
Chuyển căn trong một tiếng vừa
Tịch nhiên bất động như chưa có gì
Mà trăm ngàn kiếp qua đi
Không thừa không thiếu vừa khi chưa là
22.9.89
nhớ Liễu Quán, làm thơ răn, tặng Sơn
Liễu quán chắc chi hạnh tròn
Quật mồ cha ai trách con
Lửa kia khôn cháy nước mắt
Quán Liễu không vê tự tròn
TRỰC CẢM
Ta vui vui những đêm ngày
Ta say say với ánh ngời siêu nhiên
Trời trăng dù trục lỡ nghiêng
Chung nhau chỉnh lại bao nhiều nụ hoa
Tặng Từ Hoài Tấn
Sài gòn 24-2- Quý Dậu
Tặng Phượng
Giọng ca về với thơ ngây
Thiêng liêng là đó là đây lạ kỳ
Con sông chưa chắc chảy đi
Cao cao giọt nước nhớ về đại dương
Sài Gòn 19/3/1991
VỪA
Tặng Từ Hoài Tấn đọc chơi
Chuyển căn trong một tiếng vừa
Tịch nhiên bất động như chưa có gì
Mà trăm ngàn kiếp qua đi
Không thừa không thiếu vừa khi chưa là
22.9.89
GA HÒA HƯNG
Tặng Từ Hoài Tấn
Sợ nhất là trật đường rầy
Khi con tàu phóng như bay qua đèo
Sợ nhất là gặp người yêu
Nói – im – cười – khóc cũng đều dở dang
VƯƠNG TỪ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét