mỗi ngày ta họa bức chân dung
của một người quen dưng bỗng nhớ
mỗi ngày ta lại rượu chung
một mình hay với vài ngọn cỏ
thở đi bạn ơi trời có gió
mai mốt rồi không khí tiêu tan
thời đại không còn trên mặt đất
con người đi tới những không gian
uống đi bạn ly cốc tràn lan
rượu sủi tăm nồng không biết độ
oắc cần câu hết biết trời trăng
vỗ cánh bay ta vào triều đại mới
ta vẽ bức chân dung tan nát
người ca sĩ già hát lâm ly
ta là gã họa sĩ không tim
vẽ khuôn mặt trơn không con mắt
mỗi ngày ta thật là liêm chính
cùng cây cọ tìm vẽ những chân dung
ỡ bên lề trần gian ôi rất khó khăn
để tìm ra một chỗ để khung giá
ngoài những chiếc chai không
nhảy múa trên cốc rượu
không thể vẽ được người pha rượu trong quầy
tên gian giảo mang nét mặt của gã đồng bóng
hình như ai đó hét ở ngoài hư vô
mười năm, vài chục năm hoặc giả vài trăm năm
biết đâu ta không là một Van Gogh khác
sẽ đem cho người trăm tỉ Franc
sẽ đem cho đời triệu lời thương tiếc
mỗi ngày lại mỗi ngày như không thể chịu được
ta làm một công việc rất lương thiện
gọt xắt mình làm bản vẽ lên khung
tưởng tượng là những bức chân dung
gởi triệu năm sau bầu tâm huyết
9/90
THT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét