Thứ Sáu, 17 tháng 10, 2008
Uống Rượu Làng Chuồn - Võ Công Liêm
gởi: mường mán, từ hoài tấn
Khăn gói về một nơi
không xa không gần lần mò tới
địa bàn nằm cứng mảnh đất khô
khắc khoải một thời lửa đạn
Em khoác áo nâu phai
gầy vai trên ruộng rạ
giữa một thời hoang mang
chăn chiếu mòn năm tháng
Ngày đứng lại
Thơm nức mùa lúa chín
Mái xiêu phà ống điếu
Nghe buồn thấu cô liêu
Ta hụp lặn triền miên
một thời quên tuổi nhỏ
nhốt ưu tư sỏi đá
nốc cạn hết chén sầu
cho đời ngất ngưởng say
Chiều làng Chuồn tắt ngọn
rượu thấm mùi hơi cay
đêm say không thấy bóng
giữa lòng biển ai hay ?
Ngọn gió chướng thổi về
không đủ làm truyền thuyết
cho một thời lưu vong .
VÕ CÔNG LIÊM
mồng một tết mậu tý 08
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét