Thứ Tư, 18 tháng 5, 2011

Thơ Hoàng Lộc

khi rất nhớ Sài Gòn

nơi tôi ở bắt đầu mưa tháng hạ
mưa rơi tôi bỗng nhớ quíu Sài Gòn
tóc em vàng tóc em nâu cũng vậy
cầu chứ Y rồi nước có đầy sông ?

tôi với phố - ôi phố người vắng gió
ướt vai tôi, mưa ướt cả vai chiều
tôi vẫn bước những bước đời mỏi rã
và nghe tình cũng quá đỗi mòn hao

em nơi ấy mưa có về tháng hạ
lòng rối bời toan tính bán và buôn ?
tôi mơ đón chờ em qua góc chợ
dẫu trễ tràng bữa ghé lại Chánh Hưng

tôi đang đứng giữa phố người - ướt áo
vì thương em tôi rất ở Sài Gòn.

17-5-2011

Không có nhận xét nào: