Trầm Kha
1948 - 1974
Tàn Cuộc
khi về bóng lạ tên người
trong mê hoang đã lạnh vùi xương da
khói sương riêng bóng với ta
nghe hờ điệp khúc quân qua mặt thành
bỗng xa, rồi bỗng mông mênh
mới hay hồ điệp bồng bềnh năm canh
say hồn theo ánh trăng xanh
ngẩn ngơ trong cõi phù vân một mình
cỏ hoa đắp đổi cuộc tình
chút riêng tư đã hết đành nhớ quên.
( VĂN số 181 ngày 1 tháng 7 năm 1971 )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét