Vũ Trọng Quang | |
Đa phần thơ tập hợp vào Viết trong bóng tối. Amen (*) đã xuất
hiện trên các mạng văn chương: tienve, vanchuongviet, damau, litviet;
bây giờ văn bản hiện hữu trên Giấy Vụn chứng tỏ một thái độ, minh chứng
ngoài luồng, ngoài thuồng luồng kinh kỳ, ngoài hệ thống gọi tên chính
thống, mà chính thống để làm gì, để được nằm trong khuôn khổ trói buộc à
? Thái độ viết trong bóng tối là thái độ từ vị trí tọa độ âm u nơi mở
đường cho chùm ánh sáng chiếu thẳng tới, không có sự từ từ rón rén mò
mẫm mà mạnh dạn lao đến, đi mãi, có thể ngừng một chút ở giao lộ, vận
động hành trình ánh sáng tiếp tục. Hai âm Amen thiêng liêng vừa là tiếng
đồng vọng thánh ca chấm câu vừa là tiếng âm vang bắt đầu gieo mở; như
tiếng thơ Lê Thánh Thư vang cường độ decibel qua màng nhĩ tai lừa: lừa
mị, lừa lọc, điếc lừa…; mở trang sách mở ra cánh cửa dành cho sự đồng
cảm, không cài then, nhưng không phải ai cũng mở được nếu không có
password tâm hồn tâm trạng (Biết đâu có bàn tay nhám nhúa luồng tay vào
trong khóa lại!).
Trong phần trả lời phỏng vấn trên litviet tác giả bày tỏ: “Hội họa mang cho tôi sự cứu chuộc, thơ ca mang lại cho tôi niềm an ủi” và “…Giữa hội họa và thơ, tôi cần cả hai để sống. Lao động chính là vẽ, lao động phụ làm thơ…”, có thể Lê Thánh Thư chân thật về quan niệm nghệ thuật, nhung tôi lại nghĩ khác, không có chính phụ ở đây, nhìn và xem trước tác của hắn, tôi thấy cả hai lĩnh vực đều tận tụy như nhau; nhìn bìa tập thơ do chính tác giả thể hiện và phần thi ca thể nghiệm đều cho thấy cần lao biểu đạt đồng hành, nhiều người biết Lê Thánh Thư một họa sĩ tầm cở và cũng biết luôn một nhà thơ Lê Thánh Thư đầy đam mê (ngay phong cách trả lời phỏng vấn trên litviet rất thi hứng thi tính), hai con người đều là chủ tịch trong một con người. Mật độ những câu thư hai chữ và ba chữ có tỷ lệ chiếm ngụ nhiều hơn cả trong toàn sách, làm cho người đọc liên tưởng đồng dạng đồng dao, nhưng đồng dao nơi đây là đồng dao phi hồn nhiên suy nghiệm dành cho người lớn, mang yếu tố tổng hòa :bạo liệt, uất ức, dồn nén, bất đồng, ngao ngán, thất vọng, hy vọng, nghiêm trọng, đùa giỡn. Đất liền Há miệng Bịt miệng Em quên Thuyền quyên Tôi quên Bút nghiên Tháng giêng Còn nguyên Cửa thiền Thâm nghiêm Cửa quyền Tự biên Tự diễn (trang 24) Câu thơ hai chữ song song làm nghĩ đến đường ray xe lửa, hai đường song song không bao giờ gặp nhau, hay chỉ gặp nhau ở vô cực, yếu tính của con đường thi ca là sự mở không đến đi không tới; cô đơn gặp nhau chạm gió buốt phương Bắc, không áo ấm, không lạnh; cô đơn gặp nhau chạm nắng cháy phương Nam, hừng hực, không nản chí. Phần còn lại của độ dày tập thơ, là thế đứng những câu thơ tự do nhiều chữ, chỗ sống đứng (chứ không phải chết đứng, khi chết thì đứng và nằm đều như nhau) Tiếng tù và cày xới hoàng hôn Trên cánh đồng ngập tràn mộ chí Đâu đây vẳng tiếng kêu Phải tiếng linh hồn gọi nhau từ dưới ngược lên Níu ngày chậm lại Chậm tàn hương (trang 126) (*) Xuất bản quý 4/2011, gởi tặng độc giả |
NGUỒN: vanchuongviet.org
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét